Sáng tung tăng dạo phố cùng thơ
Mây tha thẩn… bầu trời dìu dịu nắng
Quán cà phê lời hát nào văng vẳng
Lòng chợt nghe nhen chút bồi hồi
Sài Gòn dấu yêu...nỗi nhớ khôn nguôi
Bao kỷ niệm một thời mới lớn
Con đường Hàm Nghi gió về gờn gợn
Bến Bạch Đằng nơi hò hẹn ngày xưa
Có những chiều lất phất cơn mưa
Hai đứa thi nhau nhặt lá vàng rơi rụng
Chiếc áo mỏng manh…để càng thêm lúng túng
Mặt đỏ rần trước ánh mắt ngẩn ngơ…
Rồi lớn lên…thuyền rẽ sóng xa bờ
Người ra đi…bịn rịn lời từ biệt
Kẻ ở lại thêm mối sầu da diết
Mùa phượng về nhắc nhớ chuyện trăm năm
Sài Gòn ơi! Còn đó chút hương thầm
Ta cất giữ tận cùng miền tâm thức
Dáng lẻ loi ta ngỡ ngàng đếm bước
Nhớ mãi người…giờ xa lắc xa lơ…
Thơ hay quá!
Trả lờiXóaCảm ơn bạn!
Xóa