Mãi trằn trọc với tứ thơ
Con chữ thẫn thờ khép mắt dỗ ru
Trăng sao phiêu lãng mịt mù
Níu tay vời vợi đêm thu lạc loài
Gọi mây… mây cũng u hoài
Tựa gió… gió cũng quắt quay ngậm ngùi
Sông dài con nước ngược xuôi
Bến xưa thuyền cũ bồi hồi nay đâu?
Quanh ta chỉ thấy âu sầu
Nụ cười giờ đã nhạt màu phôi pha
Còn chăng ngày tháng ngọc ngà
Khung trời kỷ niệm xót xa kiếm tìm?
Chỉ còn thăm thẳm bóng đêm
Chỉ còn yếu đuối con tim dại khờ
Thôi thì giả bộ ngó lơ
Quên đi nhạt thếch hững hờ thế gian
Lục bát... ngó lơ!
Trả lờiXóaHi hi hi...