Hoàng hôn đã xuống khá lâu
Mà sao thơ vận đi đâu chẳng về ?
Gió mang hơi lạnh tái tê
Mây vương mấy sợi não nề chiều
đông
Nhớ câu lục bát nao lòng
Tháng ngày mòn mỏi... chờ mong
tháng ngày
Sương rơi lành lạnh bờ vai
Mà hồn sáu tám vẫn hoài bặt tăm
Đã từng hò hẹn trăm năm
Giấu ngăn ký ức hương thầm thoảng qua
Vần thơ một thuở ngọc ngà
Chứa chan kỷ niệm đậm đà nghĩa
ân
Lục bát nao lòng!
Trả lờiXóaHay quá!
Cảm ơn bạn DVD nhiều!
Xóa