Ngập ngừng thu tím bước qua hiên
Nỗi nhớ khôn nguôi giọt lệ viền
Kỷ niệm chất đầy ngăn ký ức
Ngày về vọng tưởng cả thâu đêm
Chim vút cánh bay tận cuối trời
Vườn xưa quạnh quẽ bước đơn côi
Lá hoa héo rũ sầu hiu hắt
Thu đến mà chi nghẹn đắng lời
Vì ai cho lệ hóa thành sông
Câu chữ buồn thiu bối rối lòng
Mây gió dỗi hờn trôi lặng lẽ
Thơ vần nhạt nhẽo nghĩa chờ
trông
Ta ghét mùa thu lá đổ vàng
Heo may nhè nhẹ tím chiều hoang
Bâng khuâng áo lụa bay trong gió
Sương đọng bờ vai luống bẽ bàng
Chùm tứ tuyệt hay ghê!
Trả lờiXóa---
Ghét cả trời chiều cứ đổ mưa
Làm tim thắt lại... tím hoa dừa...
Ghét luôn nắng ấm ban mai tỏa
Làm dậy men nồng những úa xưa...
---
Thêm ghét cho tới bến luôn... hi hi hi...