Ta đã về đây...
Đã về đây...
Nhìn quanh quất
Chẳng còn ai đứng đợi
Đón chờ ta
Chiếc lá vàng trơ trọi
Nằm buồn thiu
Dáng câm nín lạnh lùng
Sân ga chiều mênh mông
Một mình ta đơn lẻ
Bóng với hình quạnh quẽ
Chuỗi tháng ngày trĩu nặng nỗi cô đơn
Giấu mặt trầm tư
Nuốt vội giọt dỗi hờn
Mưa tầm tã
Đổ qua đời hiu quạnh
Đường tàu băn khoăn
Cho nỗi sầu mọc nhánh
Ta về đâu…về đâu
Giữa lặng ngắt không gian ?
Ta về đâu…về đâu…
Giữa hoang vắng ngỡ ngàng ?
Chỉ còn ta
Trả lờiXóaVà chiếc lá khô vàng...