chỉ là hư ảo mà thôi
trắng đen
hai mặt đãi bôi lòng người
buồn chi
phai nhạt nụ cười
mặc cho
thiên hạ vẽ vời điêu ngoa
ta ngồi cùng
với thơ ta
mấy vần lục
bát ngân nga thắm tình
cuộc đời cõi
mộng phiêu linh
bỏ buông cho
hết rập rình khổ đau
chỉ mong thơ
mãi ngọt ngào
dưới cội
trúc đào mơ cổ tích xưa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét