29 tháng 10, 2019

KHẮC KHOẢI CUỐI THU






Lần tay gần hết tháng mười
Nỗi buồn xưa cũ vẫn rười rượi bên
Đâu rồi thành quách cung đền?
Đâu rồi hình bóng tuổi tên một thời?

Một thời giọt đắng chia đôi
Một thời san sẻ khóc cười có nhau
Cũng vì hai chữ bể dâu
Ngược đường nên phải hai đầu nhớ nhung

Đôi chân sao cứ ngập ngừng
Muốn sang bên ấy ngại rừng phủ vây
Ngại tình người đã đổi thay
Quay lưng ngoảnh mặt đắng cay phận mình

Đêm ơi sao chẳng bình minh?
Mong ngày trở dậy yên bình nẻo tâm
Cuối thu mờ mịt ánh rằm
Vần thơ khắc khoải âm thầm thở than










RỪNG TRÀM TRÀ SƯ MÙA NƯỚC NỔI






























An Giang, 24/10/2019.











27 tháng 10, 2019

XÓT








Thơ bật khóc
giữa muôn vàn
thống khổ

Buổi đông về
tràn ngập
khúc bi ai

Bao uất nghẹn
khuất chìm nơi cổ mộ

Tiếng than van
đau xót
tím hình hài











23 tháng 10, 2019

DẮT THƠ VỀ CHÂU THỔ






Bỏ lại đằng sau nỗi chán chường
Dắt thơ về với những yêu thương
Rộn ràng châu thổ mùa se lạnh
Ruộng lúa trải vàng tỏa ngát hương

Đẹp lắm Trà Sư rợp bóng tràm
Xuôi thuyền ngắm cảnh đất phương Nam
Buông câu vọng cổ tình chan chứa
Cô gái miền Tây nhẹ mái dầm

Ghé làng thổ cẩm mây giăng lối
E ấp Châu Giang chúm chím cười
Bắt gặp ánh nhìn đầy bối rối
Tơ lòng vương vấn tứ thơ rơi








20 tháng 10, 2019

DẮT THƠ QUA CÕI TA BÀ






Dắt thơ qua cõi Ta bà
Sân si thừa mứa phiền hà nhiêu khê

Bận lòng hai chữ đi về
Trong vô minh ấy lời thề còn chăng?

Tội cho con chữ võ vàng
Câu thơ gãy vụn lỡ làng yêu thương

Nghẹn ngào vấp phải tơ vương
Phù vân mấy nẻo đoạn trường có hay?

Cuối mùa lá xác xơ cây
Cuộc cờ nhân thế đổi thay khó lường!










18 tháng 10, 2019

BUỒN TÀN THU






Chút heo may bịn rịn
Nghèn nghẹn câu giã từ
Nỗi buồn ta câm nín
Suốt mấy mùa ảo hư

Ly cà phê đắng ngắt
Sóng sánh buổi tàn thu
Tháng mười sầu hiu hắt
Mờ mịt bãi sa mù

Câu thơ chừng nhạt nhẽo
Cứ đợi chờ trăm năm
Mảnh tình xưa úa héo
So dây vỡ nguyệt cầm

Sáng mây trời xuống thấp
Hơi bấc thoang thoảng đầy
Ốc đảo như tràn ngập
Tiết đông về quanh đây












14 tháng 10, 2019

GIẬN ANH






Em giận anh rồi, đừng xuống nước
Hết lời xin lỗi…bảo em tha!
Tại ai trêu ghẹo người ta trước
Mắt lệ long lanh ướt nhạt nhòa

Em giận anh rồi, đừng giả lả!
Rằng lần hẹn ấy bởi vì quên
Cả ngày chờ đợi trong buồn bã
Tự nhủ gặp anh sẽ bắt đền

Em giận anh rồi, giận lắm cơ!
Bóng chim tăm cá… cứ thẫn thờ
Ra vào trông ngóng hoài biền biệt
Má lúm dỗi hờn cứ ngẩn ngơ

Thu cũng sắp tàn, anh có biết?
Ai cùng dạo phố ngắm mây bay
Ai cùng dệt khúc tình da diết
Hơi bấc chưa đông đã ngập đầy

Em chỉ giận hờn chốc lát thôi
Giận anh em héo úa nụ cười
Vần thơ nhạt nhẽo vô duyên lạ
Ốc đảo một mình khóc lẻ loi




















12 tháng 10, 2019

TRĨU NẶNG MỐI U HOÀI






Ai cũng nói dòng thơ tôi thật buồn
Cứ nhớ nhung về phương nào xa thẳm
Có nhiều khi ôm gối nhìn đăm đắm
Áng mây trời ngỡ hình bóng yêu thương

Làm sao quên?... Giấc mộng mị thiên đường
Đã ru tôi bốn mùa đầy kỷ niệm
Làm sao quên?... Chiếc dù che màu tím
Dưới mưa rào… người… ấm áp bờ vai

Bài tình thơ nắn nót mấy đêm dài
Người âu yếm tặng tôi chiều tan học
Cảm xúc vỡ òa làm tôi bật khóc
Mong đường đời hai đứa mãi chung đôi

Rồi không dưng bão tàn phá tơi bời
Hai tinh cầu giờ nghìn trùng cách biệt
Tháng mười về nghẹn ngào trong nuối tiếc
Nhớ chuyện tình một thuở đã phôi phai

Khúc ca dao trĩu nặng mối u hoài…









11 tháng 10, 2019

HOÀNG HÔN HOÀI NIỆM




Con đường này đã bao lần em sóng bước bên anh
Sao giờ đây im lìm lặng ngắt?
Tại sỏi đá dỗi hờn ngoảnh mặt
Hay bởi vì tình đã phôi phai?

Chiều nghiêng nghiêng sợi nắng trượt dài
Tay muốn níu để ngày đừng qua vội
Em sợ vô cùng mảng tối
Che mất hàng cây chẳng thấy góc trời

Hoa lộc vừng theo gió nhẹ rơi rơi
Tấm thảm hồng mơ màng thời cổ tích
Hai đứa ngồi ngắm hoa dưới trời chiều tĩnh mịch
Thật bình yên!...Hạnh phúc ngập tràn!

Gió từ bờ sông khe khẽ mơn man
Tóc em rối tung… mười ngón tay anh dịu dàng làm lược chải
Anh đọc em nghe bài thơ tình khắc khoải
Ấm áp bờ vai anh vững chãi bên mình

...Hoa lộc vừng thắp lửa sáng lung linh
Buổi hoàng hôn em ngồi nhìn tan tác
Anh là cánh chim trời lẩn khuất
Để em buồn nhớ một thuở đón đưa

Giữa đông rồi trời vẫn còn mưa
Hay nước mắt làm mặt gương nhòe nhoẹt?
Chút hơi bấc tăng thêm phần giá rét
Bước trở về nghe hụt hẫng gì đâu!

Hạt mưa rơi cho áo mỏng hóa nhàu
Không còn ai che cho em khỏi ướt
Hoài niệm xưa tràn đầy ngăn ký ức
Em một mình tủi phận khóc bơ vơ









10 tháng 10, 2019

CÒN ĐÂU KHÚC TRI ÂM?








Vội vàng đến!
Vội vã đi!…
Khúc tri âm ấy
còn gì nữa đâu!

Cuối thu
mây nhạt sắc màu
Hồn thơ lạc lõng
nghẹn ngào…
nhớ…
quên…

Lối xưa
sỏi đá gập ghềnh
Rêu rong giăng phủ
ngập miền tơ vương

Ngẩn ngơ
giấc mộng vô thường
Quay lưng
chỉ thấy chán chường bủa vây

Hồ trường
chưa nhắp đã say
Lung linh ngọn nến
hao gầy xót xa

















09 tháng 10, 2019

LÀM SAO QUÊN ĐƯỢC THÁNG MƯỜI?






Chạm tay vừa vặn tháng mười
Làm sao quên thuở nụ cười trao nhau?
Hồn thơ rực rỡ sắc màu
Thả vần lục bát lao xao bốn mùa

Ngại gì sớm nắng chiều mưa
Giọt đắng san sẻ thiệt thua chẳng màng
Cầu mây quán gió lầu trăng
Vui câu xướng họa ngập tràn khúc ca

Hoàng hôn ngả bóng chiều tà
Gió mây tan tác mặn mà nhạt phai
Bàn tay vuột mất bàn tay
Tháng mười tủi phận đắng cay gọi về

Vì đâu sáu tám tái tê?
Vì đâu gãy vụn lời thề tri âm?











08 tháng 10, 2019

NHỚ NGỌC NGÀ MỘT THUỞ







Ngỡ heo may hờ hững lạ xa
Nên thu về âu sầu tủi phận
Mớ bòng bong cứ mãi hoài quanh quẩn
Lời tự tình tắt nghẹn ở đầu môi

Ngỡ đâu đây hương cốm của một thời
Như lắng đọng!... Như chìm sâu vạn kỷ!
Chiếc lá vàng cuộn mình trong mộng mị
Giấc mơ hoang túy lúy chén hồ trường

Đóa thạch thảo nhạt nhòa ướt đẫm hơi sương
Hay nước mắt của một lần ly biệt?
Bên triền cỏ đầy ngẩn ngơ nuối tiếc
Chút mặn mà lỡ khờ dại trao ai

Thời gian trôi… Chưa quên hết u hoài!
Để con tim muộn phiền từng nhịp đập
Buổi chiều thu mây trời chừng xuống thấp
Nhớ ngọc ngà một thuở đã phôi phai

Bởi vì đâu cho tan tác tháng ngày?











06 tháng 10, 2019

CHỦ NHẬT, CÀ PHÊ GIÓ VÀ NƯỚC

Tìm về chốn xưa, nơi đầy ắp kỷ niệm.



Cùng Nguyễn Thị Kim Thanh, cô bạn lớp phó dễ thương của Nhất 7 SPSG năm nào.


Cùng Lê Ngọc Hạnh Nhị 6 SPSG, cô bạn giáo sinh với hai bím tóc cài nơ đỏ và giọng đọc truyền cảm làm xao xuyến lòng người. Thời gian có trôi đi nhưng tình bạn vẫn không bao giờ thay đổi.


Mỗi đứa một cây kem sầu riêng. Nhớ lắm thưở học trò.


Trời mùa thu nắng dìu dịu. Không gian quán thật nên thơ với nhiều góc chụp ảnh đẹp.


Tự dưng tâm nghe yên ả vô cùng. Tâm an vạn sự an. Tâm bình thế giới bình.


Nắng lung linh giữa ngàn cây lá. Con tim chợt reo mừng!



Hạnh phúc bên những người bạn SPSG làm mình cảm thấy vui ghê lắm!


Tạm biệt nhé Cafe Gió và Nước. Hẹn gặp lại!

















04 tháng 10, 2019

ĐỪNG Ủ RŨ, THƠ ƠI!






Có điều chi giận dỗi
Thơ chẳng thiết nói năng
Cứ ngồi im bó gối
Nước mắt mãi tuôn tràn

Mây ghé ngang song cửa
Rủ thơ cùng dạo chơi
Chẳng vui như mọi bữa
Thơ héo úa nụ cười

Con chữ sầu hiu hắt
Nằm lặng thinh góc bàn
Tội mấy thanh bằng trắc
Không ngớt lời thở than

Thơ ơi, đừng ủ rũ!
Thu vẫy tay đón chào
Xếp ngổn ngang quá khứ
Khâm liệm tận trời cao

Cuộc đời này ngắn ngủi
Tựa như đóa phù dung
Chợt nghe bao hờn tủi
Chìm khuất với muôn trùng

Chiều thu mây lãng đãng
Sợi nắng vàng rụng rơi
Khúc tình ca văng vẳng
Không dưng thơ mỉm cười!…













:)) :(( :) :-ss =)) :( :d
@-) :p :-o [-( :-? :-t b-( =d>

Hướng dẫn viết nhận xét:
- Copy ký tự bên phải emo muốn chọn và dán vào khung nhận xét.
- Dán link ảnh trực tiếp vào khung nhận xét không cần dùng thẻ. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa.