đâu rồi mái tóc ngang vai
đã theo em
suốt tháng ngày mộng mơ?
không dưng hờn
giận vu vơ
tự tay cắt đứt
bến bờ thương yêu
một mai nắng
sớm mưa chiều
ốc đảo quạnh
vắng cô liêu theo cùng
chẳng còn ai
xướng họa chung
vần thơ lẻ bạn
nghìn trùng cách xa
đâu rồi mái
tóc mượt mà?
hương chanh
hương bưởi vỡ òa niềm đau!…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét