31 tháng 12, 2021

MỪNG NĂM MỚI





cầm tờ lịch cuối
chợt thấy ngậm ngùi
vướng sợi tơ rối
buồn nhiều hơn vui

dập dồn bão tố
tan tác lá hoa
chuyện tình dang dở
tháng ngày xót xa

ly cà phê đắng
từng giọt rơi rơi
vườn xưa quạnh vắng
bước chân rã rời

nắng vàng óng ả
tiễn biệt năm qua
mong bao vất vả
ưu phiền bay xa

mừng sang năm mới
tâm được thong dong
hồn thơ phơi phới
say sưa thả vần









30 tháng 12, 2021

NGÀY HẾT, NỖI BUỒN SAO CHẲNG HẾT?





ngày hết, nỗi buồn sao chẳng hết?
phù vân một lối hẹp đi về
tội nghiệp vần thơ tình ai dệt
giữa mùa bấc rụng lắm tái tê

ngày hết, nỗi buồn sao chẳng hết?
đa đoan chi lắm bởi câu thề
cứ tưởng đông tàn rồi lại Tết
nào dè thu tím rũ lê thê

ngày hết, nỗi buồn sao chẳng hết?
thiên thu nhật nguyệt mãi trông chờ
chợt nghe lòng ngập tràn bão tuyết
cuối đường mây trắng mãi bơ vơ!









27 tháng 12, 2021

VỀ NGANG QUA PHỐ





về ngang qua phố
phố buồn hắt hiu
chim vạc kêu chiều
nghe chừng lạc lõng

hoàng hôn ngả bóng
nắng vàng nhạt phai
cho nỗi u hoài
trĩu đầy lên mắt

tìm trong lẩn khuất
bóng lá lao xao
hồn thơ dạt dào
đâu rồi biền biệt

chỉ còn nuối tiếc
trăn trở khôn nguôi
úp mặt ngậm ngùi
phố xưa trầm mặc









25 tháng 12, 2021

ĐỂ RỚT NỖI BUỒN




ta để rớt nỗi buồn vào đáy mắt
nên mắt hoài trĩu nặng nhánh sầu đâu
tình đã xa tóc cũng nhạt phai màu
câu thơ cũ lạc loài theo năm tháng

ta để rớt nỗi buồn ngoài hiên vắng
làm thẫn thờ chiếc lá rụng bên song
dấu chân qua thêm nhói buốt cõi lòng
thu đã chết tiết đông về lạnh giá

ta để rớt nỗi buồn trên môi má
nên má hồng phơn phớt vẻ xanh xao
áo hoàng hoa một thuở đã hóa nhàu
màu vàng lụa nay bỗng thành cổ tích

ta để rớt nỗi buồn trong mờ mịt
vạt sương mù che khuất góc trời riêng
ngày và đêm day dứt nỗi muộn phiền
thơ trăn trở nhớ hoài lời hẹn ước












24 tháng 12, 2021

CẦU XIN ƠN CHÚA






bấc se se lạnh
giáng sinh lại về
lòng nghe cô quạnh
nỗi sầu lê thê

giáo đường trầm mặc
câu kinh gọi hồn
bóng hình lẩn khuất
tím cả hoàng hôn

còn đây kỉ niệm
người đã tặng ta
nhành thạch thảo tím
thơ tình diết da

dấu chân một thuở
nay đã nhạt nhòa
lời thề trên cỏ
theo gió bay xa

cầu xin ơn Chúa
ban cho phước lành
nỗi sầu mục rữa
chìm vào mông mênh











23 tháng 12, 2021

MỪNG GIÁNG SINH 2021






Vinh danh Thiên Chúa trên trời
Bình an dưới thế cho người thiện tâm




















22 tháng 12, 2021

CÓ MỘT NGÀY NHƯ THẾ!

 




có một ngày như thế
quên chất ngất nỗi sầu
quên mắt ngân ngấn lệ
quên chán chường bể dâu

có một ngày như thế
huyên thuyên tiếng nói cười
chẳng ngại gì bóng xế
sợi nắng vàng rụng rơi

có một ngày như thế
con tim thôi não phiền
từng nhịp đập mạnh mẽ
niềm vui nào vô biên

ngày mùa đông buốt giá
ghé thăm lại giáo đường
lời thánh ca rộn rã
hạnh phúc đầy yêu thương







20 tháng 12, 2021

THÁNG CHẠP VỀ TRĨU NẶNG HỒN THƠ

 


 


tháng chạp về trĩu nặng hồn thơ
bao ngổn ngang chất đầy miền ký ức
níu sợi tơ giăng giấu che niềm ray rứt
nghe giấc trăm năm khắc khoải theo cùng

mắt ngó về khoảng vắng mông lung
chẳng còn ai góc trời tưởng nhớ
ta nợ nhau lời ước nguyền một thuở
để tháng ngày dằn vặt mãi khôn nguôi

đám lục bình trôi nổi ngược xuôi
có bao giờ dừng chân tìm bến đỗ?
ta ở đây lạc loài bỡ ngỡ
chỉ có rêu rong thành quách điêu tàn

tâm hồn ta chẳng khác cánh đồng hoang
trơ rơm rạ sau mấy mùa cày xới
ngồi lặng yên trong chập chờn bóng tối
vuốt mặt mình dòng nước mắt cạn khô

đã lún sâu xuống vực thẳm mịt mờ
đâu mất rồi bờ vai đầy ấm áp?
cố vươn lên khỏi dòng đời bão táp
nỗi mệt nhoài cho hồn phách ngu ngơ

tháng chạp về chi cho câu chữ thẫn thờ?












19 tháng 12, 2021

NGẪM

 




Chán chường
hai chữ ảo hư

Luân hồi 
sinh 
tử
trầm tư tháng ngày

Đừng buồn
trước những tàn phai

Vô thường
được
mất
u hoài mà chi!
















18 tháng 12, 2021

MƯỢN CÂU SÁU TÁM CẬP BỜ YÊU THƯƠNG

 




ngoài trời
bấc lạnh cắt da
sao nghe ấm áp
như là tiết xuân?

ngày về
hạnh phúc rưng rưng
gieo vần
nhả chữ
tưởng chừng trong mơ

rét đông
cảm xúc bất ngờ
mượn câu sáu tám
cập bờ yêu thương!








15 tháng 12, 2021

NGŨ NGÔN ĐÊM





bấc lượn lờ trong gió
làm chao động cánh rèm
trăng nửa khuya vò võ
tủi hờn nằm lặng im

bên ngọn đèn leo lét
giấc ngủ mãi không về
chiếc võng đưa kẽo kẹt
đêm chợt dài lê thê

thiên hà như vô tận
cô đơn ngắm bóng hình
cả chuỗi ngày lận đận
chìm đắm màn vô minh

lau khô dòng nước mắt
mượn giấy bút đề thơ
quên bao niềm quay quắt
quên mọi nỗi ơ hờ

gà đã vang tiếng gáy
bình minh sắp đến rồi
nở nụ cười khoan khoái
cùng câu chữ dạo chơi









12 tháng 12, 2021

THÌ THẦM



anh đừng theo em nữa!
đám học trò tinh ranh
thấy anh chờ ngoài cửa
chúng nghi… hai đứa mình!

đừng theo em, anh nhé!
sợ đến tai mẹ cha
rồi hàng xóm dị nghị
gây phiền não cả nhà

đừng chờ em trước cổng!
bao nhiêu người lại qua
em hãy còn bé bỏng
ngại miệng đời dèm pha

đừng nhìn em như thế!
đóa hồng trắng tinh khôi
e nắng mưa dâu bể
làm phai nhạt nụ cười

ngày ngày trên bục giảng
dạy dỗ đám trò ngoan
đêm soạn xong giáo án
ngắm sao xa mơ màng

em là như thế đó!
hãy cho em thời gian
tương lai còn rộng mở
xin anh chớ vội vàng!











LẮNG ĐỌNG HỒN THƠ















08 tháng 12, 2021

VÔ THƯỜNG





Nỗi buồn biết giấu tận nơi đâu?
Lụa áo hoàng hoa đã úa màu
Mắt biếc thuở nào giờ ủ rũ
Trăng ngà hờ hững với chiêm bao

Quán gió lầu mây quạnh vắng người
Chung trà nhạt nhẽo nhớ khôn nguôi
Vườn xưa tấp nập câu chào đón
Xướng họa văn chương rộn rã lời

Hoa nở thơm hương cũng héo tàn
Dễ gì xoay ngược lại thời gian?
Vô thường vạn biến đầy dâu bể
Trăn trở làm chi để bẽ bàng!













06 tháng 12, 2021

TA CHỈ LÀ CON NGỐC

 




sáng chạy xe trên phố
thấy lòng buồn rưng rưng
bấc lượn lờ trong gió
nghe buốt giá vô cùng

đã biết bao ngày tháng
cuộn mình với cô đơn
ốc đảo hoài thinh lặng
còn ai để dỗi hờn?

ta chỉ là con ngốc
lạc loài giữa ảo hư
đâu có gì phải khóc
khi nói tiếng tạ từ?

ta chỉ là con ngốc
suốt đời mãi than van
trước tình đời hiểm hóc
mắc chi giọt lệ tràn?

mặc kệ lời thiên hạ
dâu bể nhiều đắng cay
hãy hiền như chiếc lá
xua tan nỗi u hoài!











THẢNG THỐT NỬA ĐÊM




nửa đêm thảng thốt đi tìm
chút dư ảnh… của êm đềm ngày xưa

nguyệt mờ tựa bức rèm thưa
gió vờn nhánh liễu đung đưa ngỡ ngàng

chỉ là một giấc mơ hoang
thiên hà vời vợi thênh thang ngõ hồn

tro tàn để lại khói sương
hoa tàn còn giữ thơm hương cuối mùa?

tội tình hai chữ thiệt thua
cuộc vô thường ấy có chừa phần riêng?

nửa đêm thổn thức lệ viền
mơ chi hình bóng con thuyền đã xa!







05 tháng 12, 2021

HAIKU THÁNG 12

 




13.
dã tràng
cô đơn bờ cát trắng
mặn đắng

14.
tay trong tay
giọt u hoài
trốn biệt

15.
chiều phai
đợi chờ ai
miền tưởng vọng

16.
tháp chuông
cao vời vợi
bối rối





































04 tháng 12, 2021

TANKA 56

 




hoàng hôn
sợi nắng mỏi mòn
chờ đợi
đường xa diệu vợi
người có kịp về?







03 tháng 12, 2021

CON ĐƯỜNG YÊU THƯƠNG

 




con đường về học trưa nay
hoa nắng cứ đuổi theo hoài
rủ em cùng chơi rượt bắt
vụng về chân giẫm cỏ may

con đường rợp mát bóng cây
mây trắng xòe ô giăng đầy
chim chóc gọi đàn ríu rít
ong bướm lượn lờ mê say

con đường rực rỡ sắc hoa
nguyệt quế mong manh trắng ngà
lộc vừng lung linh thảm đỏ
gió vờn hương tỏa lan xa

con đường rộng mở tương lai
mơ ước theo em tháng ngày
em sẽ làm cô dạy trẻ
dịu dàng tà áo bay bay

con đường tràn ngập yêu thương
đưa em hai buổi đến trường
vui bên tình thầy nghĩa bạn
đóa hồng mãi mãi ngát hương
















01 tháng 12, 2021

RỘN RÃ BUỔI ĐÔNG VỀ

 




mây ghé ngang qua ngõ
rủ em cùng dạo chơi
nắng vàng tươi rực rỡ
liếc nhìn em mỉm cười

mùa đông se se lạnh
sương giăng phủ góc trời
thoảng nghe lời buồn thánh
vọng về từ xa xôi

mùa Giáng Sinh hạnh phúc
rộn rã khắp phố phường
gió bên hiên thúc giục
lời dịu dàng yêu thương

khoác chiếc khăn san tím
em xuống phố bồi hồi
hoa làm chiếc vương miện
mừng công chúa lên ngôi

chim líu lo giọng hót
lượn lờ đàn bướm ong
niềm vui nào bất chợt
cho môi má thêm hồng

say sưa em khẽ hát
ngọt ngào bản tình ca
ngày mùa đông ướp mật
thơm hương áo lụa ngà












:)) :(( :) :-ss =)) :( :d
@-) :p :-o [-( :-? :-t b-( =d>

Hướng dẫn viết nhận xét:
- Copy ký tự bên phải emo muốn chọn và dán vào khung nhận xét.
- Dán link ảnh trực tiếp vào khung nhận xét không cần dùng thẻ. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa.