30 tháng 6, 2019

LỤC BÁT YÊU THƯƠNG








Một lần giong ruổi cùng thơ
Vô tình bắt gặp bến bờ yêu thương

Này trảng cỏ này cầu sương
Vầng trăng vằng vặc tỏ tường sắc thu

Ca dao ấm áp lời ru
Mượn vần lục bát chén thù tạc trao

Mặc ai trướng gấm lụa đào
Thắm tình tri ngộ vài câu xướng hòa

Bạn cùng chim chóc lá hoa
Ngại chi dâu bể phong ba giữa đời

Bốn mùa rộn rã niềm vui
Thênh thang ốc đảo ngọt bùi sẻ chia









PHÔI PHAI








Đừng gieo cay đắng
người ơi
Lỡ câu hò hẹn
quên lời thủy chung

Bước đi
chân cứ ngập ngừng
Xa lộ phía trước
một rừng lạ xa

Còn chăng
héo hắt lụa là
Trách ai
nỡ để ngọc ngà phôi phai

Xin đừng thề thốt
kiếp mai
Tơ hồng đã đứt
u hoài nặng mang

Tiếc chi
son sắt đá vàng
Thả tay
để lại ngổn ngang cuối mùa











VÔ ĐỀ










Ngắm nhìn sự thế xoay vần
Để nghe chán ngán bao lần bể dâu

Xòe tay mười ngón u sầu
Tìm trong huyễn mộng vần câu ân tình
Tội con chữ mãi đinh ninh
Đã xa diệu vợi bóng hình xa xưa

Ở đây sớm nắng chiều mưa
Một mình ốc đảo bốn mùa lặng câm
Mặc cho thiên hạ thăng trầm
Chẳng ham danh lợi thiền tâm nẻo về










29 tháng 6, 2019

TẠI AI?









Lần tay
đã mấy trăng rồi
Vậy mà cái giận
chưa nguôi chút nào!

Tại ai
ngày tháng hư hao
Tóc tai ủ rũ
má đào kém duyên?

Tháng ngày trĩu nặng ưu phiền
Hờn mây trách gió
lệ viền khóe mi

Đừng câu to nhỏ thầm thì
Lời thề thuở ấy
còn gì nữa đâu?

Tội cho tháng bảy mùa ngâu
Cầu Ô gãy nhịp u sầu mưa giăng

Không dưng
nước mắt tuôn hàng
Tại ai hờ hững
ngổn ngang nỗi niềm?










28 tháng 6, 2019

NỖI NIỀM CUỐI THÁNG SÁU









Cũng gần hết tháng sáu rồi
Chiều nay ngồi giữa chơi vơi muộn phiền
Hồ cầm lỡ nhịp sai duyên
Lời thề thuở ấy lạc miền lãng quên

Nhiều khi chẳng nhớ tuổi tên
Ngẩn ngơ hồn phách lênh đênh giọt sầu
Đền đài thành quách nay đâu
Chuyện tình cổ tích nhuốm màu nhạt phai

Trầm tư chất một gánh đầy
Con tim trĩu nặng u hoài tháng năm
Chiều nay tựa cửa âm thầm
Tội cho tháng sáu lặng câm bên đời













KHẮC KHOẢI TRONG ĐÊM









Nửa khuya giấc ngủ trốn phương nào
Để khắc khoải ngồi chong đèn chờ sáng
Nỗi sầu mãi theo ta hoài năm tháng
Giữa thênh thang quạnh vắng của đêm trường

Lỡ bước rồi
Tắt lịm tiếng yêu thương
Lạ lẫm quá những hình người ma mị
Nhấn chìm ta quay cuồng cơn hồng thủy
Đau xé lòng
Quặn thắt cả tâm can

Không một ai
Yên lặng đến ngỡ ngàng
Niềm tin đã bào mòn chán ngán
Ta cúi xuống giấu che tràn vị mặn
Mảng sóng ngầm ồ ạt đổ như mưa

Tựa nhìn vào khoảng trống phía song thưa
Ngắm thiên hà vời vợi
Chẳng còn chi để mà mong mà đợi
Tự dỗ dành hãy khép mắt lãng quên

Tự dỗ dành hãy khép mắt lãng quên
Cung đàn xưa
Giờ phím lạc dây chùng!…












26 tháng 6, 2019

NGƯỜI QUA LÀM RỚT TỨ THƠ







Em đi xuống phố trưa nay
Nắng vàng nép nhẹ bờ vai theo cùng
Chiếc dù màu đỏ che chung
Mắt ai len lén ngại ngùng bước chân

Tự dưng lòng thoáng bâng khuâng
Để cho đôi má đỏ bừng ấp e
Hàng cây nín bặt tiếng ve
Phượng hồng phai nhạt mùa hè sắp xa

Em tròn mười tám ngọc ngà
Mong manh áo lụa hoa cà ngẩn ngơ
Người qua làm rớt tứ thơ
Êm đềm giấc mộng đợi chờ trăm năm











24 tháng 6, 2019

CHƠI VƠI







Ngọn gió ghé nhà buổi sáng
Tràn đầy vị mặn biển khơi
Để con tim hoài chìm đắm
Nhớ nhung lãng đãng góc trời

Lời gió nghe sao buồn bã
Ca dao lạc điệu phai vần
Vườn xưa ngỡ ngàng hoa lá
Chim chuyền hót tiếng phân vân

Trắng đêm chong đèn thao thức
Tơ vương sao mãi rối bời
Vô tình cạn khô giấy mực
Thơ sầu hồn phách chơi vơi

Buồn ơi phút giây giã biệt
Gió xa để lại ngậm ngùi
Ốc đảo tràn về bão tuyết
Mười ngón tủi hờn cút côi


(Tranh Nguyễn Sơn)




22 tháng 6, 2019

LỠ LÀNG








Chim chuyền sao chẳng líu lo
Mặt trông ủ rũ buồn xo suốt ngày

Mặt trời nghiêng hết về Tây
Cố tri đâu mất để hoài đợi mong

Mơ chi hai chữ tương phùng
Người xa biền biệt mịt mùng khói sương

Chim chuyền vấp sợi tơ vương
Mỏi mòn tưởng vọng yêu thương lỡ làng

Câu Kiều giờ đã sang trang
Tội vần lục bát ngổn ngang nỗi niềm











18 tháng 6, 2019

BUỒN CHI!...TIẾC NUỐI MÀ CHI!











Buồn chi để héo hắt ngày
Tiếc chi đen trắng nhạt phai cuối mùa
Ừ thì gom góp thiệt thua
Chôn vùi quá khứ bán mua một thời

Tội cho má lúm quên cười
Tháng ngày ủ dột biếng lời huyên thuyên
Bình minh sợi nắng ưu phiền
Đậu trên tường vắng lệ viền khóe mi

Buồn chi!...Tiếc nuối mà chi!
Ngồi ôm gối mộng thầm thì với thơ
Xa rồi cái thuở dại khờ
Ngóng Nam trông Bắc đợi chờ cố tri

Buồn chi!...Tiếc nuối mà chi!
Lung linh ốc đảo ngại gì cô đơn!







(Tranh Đinh Cường)




17 tháng 6, 2019

ĐẾM GIỌT PHAI TÀN










Xa nhau rồi!
Còn vướng chữ tương tư!
Lại giả vờ lạnh lùng và vô cảm
Làm sao quên ánh mắt nhìn nồng ấm
Chuỗi tháng ngày ngà ngọc đẹp như mơ?

Nuốt đau thương… ngoài mặt vẻ hững hờ
Chứ thực ra lòng kim châm muối xát
Chút tự ái để vợi vời ngăn cách
Hai tinh cầu lãng đãng nỗi nhớ nhung!

Cũng lắm khi trống vắng đến tận cùng
Chỉ biết khóc… âm thầm bên góc tối
Đâu còn ai để mỏi mòn trông đợi
Trên đường đời… bước từng bước liêu xiêu

Buổi hoàng hôn lay lắt sợi nắng chiều
Ta ngồi đếm giọt phai tàn hư ảo
Rồi đêm xuống nhìn bóng hình đau đáu
Thêm một lần nước mắt đọng quanh mi

Dở dang rồi sao thêu dệt làm chi!
Ai biết được tràn về cơn hồng thủy?
Con tim mãi quay cuồng trong mộng mị
Tủi phận mình trước nghiệt ngã đắng cay

Tội vần thơ mắt lệ cứ u hoài!










NGẪM





















TỨ TUYỆT BÌNH YÊN








Gối đầu lên vạt cỏ lao xao
Nắng ghé bờ vai ghẹo má đào
Gió khẽ nhẹ hôn làn tóc rối
Mây hồng lãng đãng ở trên cao

Thoảng nghe khúc nhạc trỗi đâu đây
Khung cảnh bình yên buổi sáng này
Lẩn khuất lời thơ hoài tưởng vọng    
Cho lòng ngây ngất tựa men say

Con tim rộn rã tiếng yêu thương
Giũ bỏ đắng cay lẫn chán chuờng
Câu chữ tung tăng đùa giấy bút
Mơ màng tứ tuyệt thả tơ vương










16 tháng 6, 2019

XÓT XA


(Hòa cùng Người phải quên người của nhà thơ HL, Georgia)










Hẹn chi hai chữ luân hồi?
Lời thề một thuở thả trôi theo dòng
Lẽ nào cách núi ngăn sông
Kẻ Nam người Bắc cho lòng nhạt phai?

Bàn tay nắm lấy bàn tay
Vô tình vuột mất tháng ngày trở trăn
Từ ly muôn nẻo nhọc nhằn
Ngồi ôm huyễn mộng bần thần khúc ru

Ngẩng trông nhật nguyệt quay vù
Nợ duyên khép lại thiên thu nhạt nhòa
Chuyện tình cổ tích phôi pha
Níu mây gọi gió xót xa thơ vần











GỞI EM MỘT ĐÓA VÔ THƯỜNG



(Thương tiếc em Nguyễn Hải Giang, Hà Tĩnh)







Trả em về lại biển trời
Vừa tròn mười sáu tuổi đời thắm xinh

Bao năm gom góp ân tình
Cơm cha áo mẹ giữ gìn bấy lâu

Em đi nắng nhạt phai màu
Lung linh mây khoác lụa đào vấn vương

Gởi em một đóa vô thường
Bình minh rạng rỡ yêu thương chẳng rời

Chở sông về lại trùng khơi
Thênh thang tiếng hát nụ cười bao dung










11 tháng 6, 2019

NỖI NHỚ SÀI GÒN

(Hòa cùng cảm xúc của nhà thơ HL, Georgia)









Giấc ngủ mỏi mòn… trời đã quá khuya
Bên bán cầu Tây anh vẫn chong đèn thao thức
Đang cặm cụi viết vần thơ đầy cảm xúc
Nỗi nhớ quê hương canh cánh không rời

Câu chữ nghẹn ngào
Khoảng lặng chơi vơi
Anh dứt áo ra đi để lại ngàn kỉ niệm
Chiến cuộc tàn…
Còn chi đâu tìm kiếm?
Thật xót xa khi gởi khúc tạ từ!

Thơ anh hoài đau đáu sầu tư
Xa rồi khung trời Sài Gòn
Những chiều mưa bay lang thang xuống phố
Cứ hiện hữu bên anh chẳng làm sao dứt bỏ
Chút giọt nồng nào che hết đắng cay!

Gió mơn man ngỡ tiếng thở dài
Đêm dằng dặc thiên hà như vô tận
Sài Gòn ở đâu giữa bốn bề quạnh vắng?
Chợt nghe tràn vị đăng đắng bờ môi!











09 tháng 6, 2019

TỰ TÌNH ĐÊM MƯA








Không làm sao ngủ được
Sấm chớp ghé hiên nhà
Mưa tưởng chừng giội nước
Gió bên rèm ngân nga

Ngọn đèn chong leo lét
Mờ mịt giữa đêm trường
Mùa hạ sao trở rét
Đâu ngọc ngà yêu thương?

Không làm sao ngủ được
Gối chăn như dỗi hờn
Nhớ ca dao thuở trước
Nhớ nguyện thề sắt son

Ngọn đèn khuya bấc lụn
Khép mắt câu dỗ dành
Từng giọt buồn rơi rụng
Xa rồi lời thơ anh!









CÚI MẶT GIẤU U HOÀI


                     (Cảm tác từ bài Thơ gửi Sài Gòn của nhà thơ HL - QN)







Đọc Thơ gửi Sài Gòn làm chạnh nhớ ngày xưa
Sài Gòn của tôi!
Sài Gòn của anh!
Sài Gòn thời mới lớn
Sài Gòn phố xá dọc ngang bề bộn
Đã đôi lần lạc bước giữa trời mưa

Thảng thốt gọi tên người một thuở đón đưa
Mới giật mình!…
Hai tinh cầu giờ cách ngăn diệu vợi!
Ánh mắt nồng nàn lần gặp nhau sau cuối
Nghèn nghẹn chia tay… mỗi đứa một cung đường

Tàu bỏ ga rồi… không ngăn được vấn vương
Tôi vẫn nhớ hoa điệp vàng chiều tan học
Anh hái tặng tôi và dịu dàng cài lên mái tóc
Để đêm về trằn trọc bởi hương thơm

Bao năm qua lời hẹn ước chưa tròn
Đếm trên tay thời gian chừng nghiệt ngã
Cánh hải âu nơi phương trời xa lạ
Nhớ Sài Gòn làm vỡ hạt mưa bay

Áo tím rưng rưng
Cúi mặt giấu u hoài
Cơn mưa buồn gõ vào chiều ảm đạm
Bong bóng nước đậu vai gầy ướt đẫm
Mắt ai sầu lẩn khuất phía mông lung…











06 tháng 6, 2019

DẶN DÒ










Măng cụt chín rộ đầy vườn
Thôi đành xếp lại vấn vương thơ vần
Mấy con chữ chớ phân vân
Ngồi bên hiên vắng nhìn gần ngóng xa

Hễ buồn tựa cửa ngâm nga
Vài điệu lục bát mặn mà đưa duyên
Hay là hót với vành khuyên
Ốc đảo lộng gió mây hiền ghé thăm

Thơ đừng nghĩ ngợi xa xăm
Không được hờn dỗi khóc thầm đó nha!
Gởi thơ chăm sóc cửa nhà
Hết mùa cây trái la cà dạo chơi

Nhớ nghe lời chị, thơ ơi!
Chị về mang cả một trời mộng mơ…











05 tháng 6, 2019

HẠNH PHÚC














Em tặng tôi
một bó hồng
Mười đóa tươi thắm
nghe lòng rộn vui

Hạnh phúc
khe khẽ mỉm cười
Mặc cho tháng sáu
đầy trời bão giông

Ngất ngây
hương của hoa hồng
Sinh nhật ấm áp
ngọt dòng thơ buông












03 tháng 6, 2019

MƯA ĐÊM









Mưa đêm rả rích như ru ngủ
Vàng vọt đèn khuya bóng chập chờn
Mộng mị quay cuồng trong bão dữ
Đâu rồi vàng đá với keo sơn?

Tội cho còng vó mãi lang thang
Bến vắng đìu hiu luống ngỡ ngàng
Gặp gỡ làm chi rồi cách biệt
Để hoài tưởng vọng giấc mơ hoang?

Khúc tri âm ấy giờ phai nhạt
Phượng cách loan xa ủ rũ sầu
Tiết hạ nghe chừng như trở bấc
Nghẹn ngào bờ bãi nhớ nương dâu!










02 tháng 6, 2019

MỘT MÌNH LÊN ĐỒI CAO










Một mình lên đồi cao
Hoàng hôn chừng xuống vội
Mặt trời đã ngả màu
Góc rừng đầy mảng tối

Một mình lên đồi cao
Ngắm trăng non mới hé
Cỏ vướng chân xạc xào
Tứ bề sao quạnh quẽ

Một mình lên đồi cao
Vó ngựa nghe văng vẳng
Hồn phách thêm cồn cào
Đêm lạc loài hạ trắng

Đường về còn thăm thẳm
Tinh tú mờ mịt xa
Dõi mắt nhìn đăm đắm
Cô đơn với thiên hà









01 tháng 6, 2019

HẠNH PHÚC TÌM VỀ







Mấy hôm nay, sức khỏe tôi đã trở lại bình thường. Vết thương đã lành, thỉnh thoảng đau nhói lên một chút rồi thôi. Bác sĩ khuyên tôi đừng nên kiêng cữ nhiều quá. Hơn 5 tuần nay, tôi chỉ ăn cơm với món thịt nạc kho tiêu và cá lóc. Thèm ăn xôi, bắp, thịt bò, hải sản...
Bao lo âu trước khi mổ giờ đã tan biến. Tôi cảm thấy yêu đời hơn. Mừng được hồi sinh, tôi biên tập lại các bài thơ viết từ Thu 2018 đến nay và chọn 108 bài in tập thơ thứ 18.
Những người bạn Hà Nội nhận được bản thảo tập thơ mới của tôi liền alo vào hỏi thăm liên tục. Tự dưng nghe vui, dù chưa lần nào gặp mặt nhưng qua thơ, các anh chị em ngoài ấy đã dành cho tôi thật nhiều tình cảm trân trọng.
Tập thơ đang được HN dàn trang, chờ tôi đặt tên xong sẽ gởi xin giấy phép xuất bản.
Ngày đầu tháng 6! Nắng vàng ừng và gió nhè nhẹ ghé ngang ốc đảo.
Hạnh phúc đã tìm về! Cảm ơn tất cả!











:)) :(( :) :-ss =)) :( :d
@-) :p :-o [-( :-? :-t b-( =d>

Hướng dẫn viết nhận xét:
- Copy ký tự bên phải emo muốn chọn và dán vào khung nhận xét.
- Dán link ảnh trực tiếp vào khung nhận xét không cần dùng thẻ. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa.