đã từng câu ước nguyện
mãi sóng bước bên nhau
không dưng
thuyền tách bến
hồn thơ luống
nghẹn ngào!
buổi hoàng
hôn quạnh vắng
ngồi ngắm
áng mây bay
giậu thưa
phai bóng nắng
chiều thu
nhuốm u hoài
ly cà phê
sóng sánh
vị đắng ngắt
đầu môi
nỗi sầu như
mọc nhánh
ngày xưa ấy đâu rồi?
kỷ niệm hồng
một thuở
thác lũ xuôi về nguồn
khúc nhạc
lòng dang dở
ngậm ngùi mối tơ vương!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét