Trời buồn như muốn mưa
Mây xám về giăng phủ
Hạ đã bước sang mùa
Còn ta ngồi ủ rũ
Con chữ mãi trầm tư
Nằm lặng im không nói
Giấy mực cứ thẫn thờ
Một niềm đau nhoi nhói
Phía trước là vực sâu
Hiểm nguy luôn rình rập
Để thơ chẳng thắm màu
Niêm luật hoài va vấp
Quanh quẩn bước chân ta
Là gai chông đá sỏi
Là chán ngán phiền hà
Tháng ngày đầy mệt mỏi
Mong trời hãy mưa rơi
Trôi đi bao sầu muộn
Cho tâm nở nụ cười
Giữa bốn bề tơ vướng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét