Thôi về khép nỗi sầu tư
Giấu che cho hết ảo hư tháng ngày
Tội thơ vận mãi đắng cay
Con chữ u hoài than thở triền miên
Thôi về khép cả ưu phiền
Thị phi sân hận gởi miền lãng quên
Tựa nơi bờ giác bình yên
Câu kinh tiếng kệ an nhiên giữa đời
Thôi về khép giọt lệ rơi
Soi rọi bầu trời tìm lại chính ta
Sáng chiều ốc đảo vào ra
Buông vần nhả chữ diết da ân tình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét