Bỏ phố thị thân quen
Ta tìm về biển đảo
Lạ xa cả tuổi tên
Với nỗi niềm đau đáu
Đi để tâm lắng đọng
Lãng quên mọi hững hờ
Nhìn lao xao con sóng
Chợt vỗ về hồn thơ
Đã từ lâu… lâu lắm
Ta đánh mất nụ cười
Bên biển xanh cát trắng
Tâm nhẹ nhàng chơi vơi
Gởi trập trùng sóng biển
Nỗi buồn chán khôn nguôi
Giữa vô thường vạn biến
Mong tâm mãi sáng ngời
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét