Cái người này lạ ghê nơi
Thơ tui… tui viết…sao lời thở than?
Gặp nhau buổi chợ đông tàn
Mua giúp mớ hàng…kiếm chuyện làm quen!
Đãi bôi chi bấy lời khen
Phận tui cỏ dại… hoa hèn… kém hương
Đi chung chỉ một quãng đường
Mà người lại bảo tơ vương trúc đào?
Mới nghe chẳng thấy xôn xao
Nhưng rồi nghĩ lại… lẽ nào nợ duyên?
Chợ đời ngọt tiếng huyên thuyên
Để rồi nhung nhớ lệ viền ướt mi
Thôi đừng ơi hỡi mà chi!
Thôi đừng… đừng có thầm thì bên tai!
Thơ tui trĩu nặng u hoài
Thêm chút ấm áp liêu trai tuổi hồng
Thôi đừng giả bộ nhớ mong
Tui chẳng đèo bòng sánh với người ta
Đơn sơ áo tím hoa cà
Quạnh hiu ốc đảo… bạn là vần thơ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét