Tựa lưng vào giữa tháng ba
Về nơi biển đảo vỡ òa niềm vui
Đã qua mấy nẻo ngậm ngùi
Nằm nghe biển hát ngủ vùi sớm mai
Hồn thơ dạo ấy u hoài
Hờn mây trách gió lạc loài yêu thương
Biết rằng bọt nước vô thường
Sao tâm cứ mãi chán chường triền miên?
Bốn mùa mong được bình yên
Trùng khơi sóng cuộn xóa miền ảo hư
Giã từ… xin được giã từ
Tháng ngày mộng mị sầu tư não nề
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét