Trả tôi
chiếc lúm đồng tiền
Một lần khờ dại
thiên duyên gởi người
Thuyền đi biền biệt
xa khơi
Bến xưa ở lại
nụ cười hắt hiu
Ngẩn ngơ
nắng sớm mưa chiều
Xuân về hờ hững
cô liêu tháng ngày
Hồ trường
sao lắm đắng cay
Vì đâu
má lúm u hoài
nặng mang?
Ồ, ảnh hồi trẻ của ML ha?


Trả lờiXóaChỉ vì má lúm hơi ... sâu
Cho nên mới đựng cái... sầu nhiều nha!
Hì hì hì...
Ái chà chà! Ái chà chà!

XóaẢnh lấy trên Net, bạn à bạn ơi!
Nghe bạn, tủi thân quá trời
Tui: Chung Vô Diệm một thời đó đa!
Nếu vậy thì ML đâu có má lúm,

Xóanên đâu có chỗ nào để mà đựng cái "sầu"!
Hi hi hi
Chỉ là suy tư "sâu" thôi, ML nhỉ?


XóaMá lúm nặng nợ giàu duyên
>
XóaMà sao tui lại triền miên nỗi sầu?
Cùng bạn xướng họa đôi câu
Nghe vui ghê lắm... dãi dầu cũng cam!!!


XóaGiống hai chị em quá hén!

XóaHi hi hi...

XóaDVD thử ghép ảnh...
Ghép ảnh đây nè bạn!

XóaẢnh ghép hay quá!
Xóa
Xóa