Từng hồi chuông rền rĩ giữa khuya
Ai gọi thế?... Lạ?... Quen?... Hay rác?
Miệng alo… vẫn nhắm nghiền đôi mắt
Chợt giật mình thảng thốt gọi tên ai!
Chẳng thể quên dù thăm thẳm đường dài
Ôi! Bờ vai thuở nào ấm áp!
Đã một thời hạnh phúc tràn ngập
San sẻ cho nhau ngọt đắng trong đời
Biền biệt tháng ngày ngăn cách bởi trùng khơi
Bên kia đại dương có khi nào anh nhớ
Con dã tràng với ước mơ nho nhỏ
Cùng bên anh dệt khúc hát ân tình?
Bãi cát thuở nào em thường đứng lặng thinh
Ngắm buổi hoàng hôn nắng vàng lụn tắt
Nỗi nhớ nhung ùa về quay quắt
Tội cánh thiên di lẩn khuất phương trời
… Giữa canh trường nghe tiếng sóng xa khơi
Thêm giọng nói bao lâu rồi mong đợi
Anh sẽ về rộn ràng đầu Xuân mới
Cùng vần thơ dào dạt buổi giao mùa
Có nhau rồi
Đâu ngại gì sương gió nắng mưa?
Một thoáng ấm áp...
Trả lờiXóahttps://farm6.staticflickr.com/5592/31271244066_548ff8b3df_b.jpg
Hoa hồng thật đẹp, bạn há?
Xóa