Xuân vẫn còn đây hoa cỏ thắm tươi
Riêng ta sao hoài héo úa?
Hạnh phúc êm đềm một thủa
Tựa mây trời biền biệt trôi xa
Nhiều khi mắt lệ nhạt nhòa
Đêm về chong đèn thổn thức
Phía trước chơ vơ hẻm vực
Khoảng tối tăm mù mịt dến lạnh lùng
Đường chỉ tay như tơ nhện rối tung
Ta mất nhau giữa một ngày thu tận
Lạc loài trong cái vòng tròn lẩn quẩn
Tự trách mình và trách cả trời cao
Tội vần thơ tức tưởi nghẹn ngào
Câu chữ bơ vơ dỗi hờn ngoảnh mặt
Nghiên mực cạn khô nằm im phăng phắc
Ta khép kín nỗi buồn dằng dặc dưới trăng sao
Bởi vì đâu lay lắt ngọn trúc đào
Hoa tàn phai u sầu cánh rũ?
Thôi xếp lại ngổn ngang thời quá khứ
Nhẹ mỉm cười chan chứa nụ bao dung!…
Thôi xếp lại ngổn ngang thời quá khứ
Trả lờiXóaNhẹ mỉm cười chan chứa nụ bao dung!…
:)
https://www.dkn.tv/wp-content/uploads/2016/09/duyen-phan-1.jpg