Có nhiều thứ vùi dập mình đến tận cùng đau khổ
Ngày trở về trong uất nghẹn đau thương
Ta tuyệt vọng…con tim chừng run rẩy
Nói gì đây… bình minh đầy khắc khoải
Buổi hạ về thất thễu những hồn ma
Cảm xúc trào dâng…dòng lệ vỡ òa
Một mình ta trước ngổn ngang sóng gió
Chẳng còn ai sẻ chia niềm trăn trở
Hỏi nguồn cơn sao dâu bể đổi dời ?
Ta chợt nghe hồn phách lắm chơi vơi
Cơn hụt hẫng làm tim ta đau nhói
Những dấu yêu chìm dần vào khoảng tối
Bước nhọc nhằn trước sỏi đá gai chông
Bão lũ giăng…xám mờ mịt cõi lòng
Lời yêu thương xóa nhòa trong tâm thức
Nước mắt rơi trên lá vàng rã mục
Khóc quãng đời lắm nghiệt ngã nhiêu khê
Thật nhói tim...
Trả lờiXóaCảm ơn bạn DVD đã chia sẻ!
Xóa