Cứ ngỡ sáng nay dìu dịu nắng vàng
Cứ ngỡ heo may về ngang qua ngõ
Sẽ cùng thơ tung tăng bên lá cỏ
Mượn gam màu rực rỡ vẽ lên tranh
Cứ ngỡ khúc ca khe khẽ dỗ dành
Mùa thu yêu thương tràn đầy mật ngọt
Chim chóc ríu ran đầu hồi giọng hót
Hoa cúc thoảng hương nhẹ mỉm môi cười
Thật bẽ bàng khi màu nắng vàng tươi
Bị nhuộm đen bởi mây trời nghìn nghịt
Chợt đổ xuống cơn mưa dầm rả rích
Cả không gian trĩu nặng mối u hoài
Gió thổi về thêm lạnh buốt bờ vai
Bên ốc đảo nhìn bóng mình hiu hắt
Rồi không dưng nhạt nhòa dòng nước mắt
Mưa mùa thu sao ray rứt cõi lòng?
Ảnh đẹp quá!
Trả lờiXóaAi đó khóc vì giận trời mưa thiệt... vô duyên, hi hi hi...