Nửa khuya mưa bỗng ghé qua
Đưa tay hứng giọt mưa sa bên thềm
Lặng thầm ngỡ khúc ru êm
Từ miền hoang hoải ngọt mềm bờ môi
Nụ hôn ngày đó xa rồi
Vần thơ từ ấy cút côi muộn phiền
Ơ hay ! Sao cứ triền miên
Để cho dòng lệ chảy viền ướt mi ?
Nghe trong lời gió thầm thì
Quên đi ! Hãy lãng quên đi nỗi buồn !
Ừ thì… gởi chút sầu tuôn
Ừ thì… gởi hết ngọn nguồn khổ đau
Nhớ nhung ơi, hãy bạc màu
Quên đi bao nỗi âu sầu trở trăn
Lục bát dễ thương quá đi!
Trả lờiXóa---
Mưa cho trôi hết nhọc nhằn
Mưa cho đẫm bao khô cằn... bấy thu
Mưa đưa ngọt một lời ru
mưa đưa giấc ngủ phiêu du... cõi ngoài...
Cảm ơn bạn DVD ghé hòa thơ.
Xóa