Rong ruổi bao năm giữa cuộc đời
Ngậm ngùi đắng chát mãi không vơi
Bơ vơ vạt nắng hờn đầu ngõ
Ủ rũ vầng trăng giận cuối trời
Cứ ngỡ tàn xuân cay khóe mắt
Nào dè chớm hạ mặn bờ môi
Cao xanh sao khéo hay tô vẽ
Dâu bể đa đoan chẳng chịu rời!
Thất ngôn bát cú Đường luật hay quá!
Trả lờiXóaCảm ơn bạn! Mình cũng thích bài này ở chỗ đối chan chát!
Xóa