Sáng hôm nay lang thang trong cô quạnh
Ngắm dòng sông buồn bã khóc âm thầm
Hai hàng cây cũng cúi mặt lặng câm
Ta thảng thốt nghe tận cùng nuối tiếc
Lá vàng úa cuối mùa sầu ly biệt
Dáng ngỡ ngàng mắt lệ ngấn tang thương
Đâu còn ai dệt khúc hát thiên đường
Hồn đơn lạnh chơ vơ miền giá buốt
Trời mù sương ngập ngừng bàn chân bước
Con đường xưa giờ hoa cỏ hoang tàn
Ta chợt nghe niềm trăn trở ngổn ngang
Ngày đông lạnh gợi về bao ký ức…
... chút hơi ấm mùa đông...
Trả lờiXóa