Lạnh!
Cơn gió mùa đông tràn về mang theo cả những nỗi tái tê!
Buồn!
Một chút gì len len vào dạ nghe trong lòng buốt giá!
Gần một tháng rồi tôi mới lại được đọc một bài thơ mới của chị!
Vẫn phong cách thơ ấy...những câu thơ mượt mà sâu lắng thấm vào tim mỗi người!
Vẫn những câu thơ ấy...những câu thơ làm trái tim bao người phải nhỏ lệ!
Và hôm nay cũng thế... Phút Cuối Bên Nhau... làm cho trái tim một người chưa bao giờ viết cảm nhận như tôi phải cầm bút viết!
Có thể là một món quà tri ân bất ngờ cuối năm tôi dành tặng chị, người đã hết lòng dẫn dắt tôi từ khi tôi chập chững bước vào thi đàn!
Mặc dù...tôi biết...mình viết...rất dở! nhưng tôi sẽ viết bằng cả trái tim mình và tôi hi vọng chị sẽ hạnh phúc khi đọc nó!
Ngồi lại bên nhau chỉ một lần
Một lần sau cuối lắm bâng khuâng
Rồi xa biền biệt người đôi ngả
Mặc gió chiều đông rét bội phần
Một lần sau cuối lắm bâng khuâng
Rồi xa biền biệt người đôi ngả
Mặc gió chiều đông rét bội phần
Ngồi lại bên nhau chút nữa thôi
Rượu nồng ta hãy nhắp tràn môi
Bao nhiêu kỷ niệm thần tiên ấy
Hãy thả theo dòng nước cuốn trôi
Rượu nồng ta hãy nhắp tràn môi
Bao nhiêu kỷ niệm thần tiên ấy
Hãy thả theo dòng nước cuốn trôi
Trải đầy phượng tím lối xưa qua
Sỏi đá còn vương nét ngọc ngà
Bỡ ngỡ nụ hôn đầu vụng dại
Thẹn thùng ẩn vội dưới giàn hoa
Sỏi đá còn vương nét ngọc ngà
Bỡ ngỡ nụ hôn đầu vụng dại
Thẹn thùng ẩn vội dưới giàn hoa
Mộng ước bên nhau cuối nẻo tình
Trăng vàng mười sáu sáng lung linh
Trăm ngàn tinh tú trên trời thẳm
Buồn buổi chia tay của chúng mình
Trăng vàng mười sáu sáng lung linh
Trăm ngàn tinh tú trên trời thẳm
Buồn buổi chia tay của chúng mình
Phút cuối tự dưng bỗng nghẹn ngào
Mắt mờ nhòe nhoẹt bóng hình nhau
Người ơi , thôi nhé xin từ tạ !
Ngoảnh mặt tủi hờn vội bước mau
Mắt mờ nhòe nhoẹt bóng hình nhau
Người ơi , thôi nhé xin từ tạ !
Ngoảnh mặt tủi hờn vội bước mau
Thơ của chị đa phần là tan vỡ và chia ly. Bài thơ này chỉ đọc tựa đề thôi ta cũng hiểu được rồi nhưng tại sao vẫn thích đọc dù biết nó... rất buồn??? Đơn giản thôi... vì thơ chị mang phong cách riêng rất thật, rất gần gũi với cảm xúc của con người, bởi vì...đơn giản thôi... khi đọc ta tìm thấy mình ở trong đó! Có lẽ đó cũng là lý do thơ chị có lượng người đọc đông đến thế?
Bài thơ này chị viết theo thể tứ tuyệt trường thiên, một dòng thơ khó đòi hỏi bố cục và niêm luật rõ ràng nhưng không vì thế mà trong thơ Hoàng Thị Lãng Mây mất đi vẻ mềm mại mượt mà:
Bài thơ này chị viết theo thể tứ tuyệt trường thiên, một dòng thơ khó đòi hỏi bố cục và niêm luật rõ ràng nhưng không vì thế mà trong thơ Hoàng Thị Lãng Mây mất đi vẻ mềm mại mượt mà:
Ngồi lại bên nhau chỉ một lần
Một lần sau cuối lắm bâng khuâng
Rồi xa biền biệt người đôi ngả
Mặc gió chiều đông rét bội phần
Một lần sau cuối lắm bâng khuâng
Rồi xa biền biệt người đôi ngả
Mặc gió chiều đông rét bội phần
Một cuộc chia tay vào một buổi chiều mùa đông đầy lạnh giá.
Trên đời cũng có rất nhiều cuộc chia tay như thế nhưng tại sao, tại sao khi đọc cuộc chia tay trong thơ HTLM lại cho ta cảm xúc mãnh liệt đến thế?
Có phải chăng tác giả đã quá tinh vi khi sử dụng thủ pháp nghệ thuật Điệp Từ "lỗi" mà không phải "lỗi":
Trên đời cũng có rất nhiều cuộc chia tay như thế nhưng tại sao, tại sao khi đọc cuộc chia tay trong thơ HTLM lại cho ta cảm xúc mãnh liệt đến thế?
Có phải chăng tác giả đã quá tinh vi khi sử dụng thủ pháp nghệ thuật Điệp Từ "lỗi" mà không phải "lỗi":
Ngồi lại bên nhau chỉ một lần
Một lần sau cuối lắm bâng khuâng
Một lần sau cuối lắm bâng khuâng
Vâng, một lần... chỉ còn một lần nữa thôi! Thật buồn lắm và xót xa lắm lắm, và tác giả như muốn níu thời gian, níu thời gian lại lâu hơn chút nữa để hai người được gần nhau nhiều hơn chăng? Vì nỗi buồn đó làm cho ta quên đi tất cả "mặc gió trời đông rét bội phần"
Ở khổ tiếp theo:
Ở khổ tiếp theo:
Ngồi lại bên nhau chút nữa thôi
Rượu nồng ta hãy nhấp cạn môi
Bao nhiêu kỷ niệm thần tiên ấy
Hãy thả theo dòng nước cuốn trôi
Rượu nồng ta hãy nhấp cạn môi
Bao nhiêu kỷ niệm thần tiên ấy
Hãy thả theo dòng nước cuốn trôi
Lại thêm một thủ pháp điệp từ nữa ở khổ trên và khổ dưới! Chút thời gian họ ngồi lại bên nhau thật ít ỏi. Bao nhiêu kỷ niệm của một tình yêu đẹp lại ùa về trong tâm trí mỗi người rồi sau đó "hãy thả theo dòng nước cuốn trôi" sao? Không, không phải như vậy! Theo tôi nghĩ thì ở đây tác giả đã dùng một câu thơ có vẻ như buông xuôi tất cả để khỏa lấp đi nỗi buồn trong lòng mà không gì có thể khỏa lấp được. Bởi vì:
Trải đầy phượng tím lối xưa qua
Sỏi đá còn vương nét ngọc ngà
Bỡ ngỡ nụ hôn đầu vụng dại
Thẹn thùng ẩn vội dưới giàn hoa
Sỏi đá còn vương nét ngọc ngà
Bỡ ngỡ nụ hôn đầu vụng dại
Thẹn thùng ẩn vội dưới giàn hoa
Cảm xúc! Bởi những cảm xúc tình yêu rung động đầu đời của một con người mãnh liệt lắm mới in hằn trong tâm trí lâu và rõ ràng đến vậy! Chắc hẳn tác giả phải là một người con gái thơ lắm, tình lắm mới cảm nhận và viết lên được câu thơ "sỏi đá còn vương chút ngọc ngà", chỉ một câu thơ thôi đã nói lên tất cả tình yêu lung linh huyền ảo. Tôi nghĩ nếu không phải là nhà thơ thì cũng không ai viết được hay thế, đẹp thế!
Nhưng mà:
Nhưng mà:
Mộng ước bên nhau cuối nẻo tình
Trăng vàng mười sáu sáng lung linh
Trăm ngàn tinh tú trên trời thẳm
Buồn buổi chia tay của chúng mình
Trăng vàng mười sáu sáng lung linh
Trăm ngàn tinh tú trên trời thẳm
Buồn buổi chia tay của chúng mình
Một mối tình đẹp nhưng lại phải chia tay, thật buồn! Như bao nhiêu cuộc tình chia tay khác nhưng tại sao ở đây tác giả lại chọn một buổi chia tay kéo dài từ buổi xế chiều cho đến tận đêm khuya? Chắc hẳn họ còn yêu nhau nhiều lắm mới có thể ở bên cạnh nhau, lưu luyến nhau đến như vậy. Và tại sao không phải là một cuộc chia tay đầy nước mắt với ngày trời mưa tầm tã hay một buổi chiều hoàng hôn tím ủ rũ cuối chân trời mà lại dưới ánh trăng sáng lung linh với trăm ngàn tinh tú trên cao? Có phải chăng tác giả còn có dụng ý gì khác? Có một lần tôi đọc một câu nói rất nổi tiếng "tình yêu chân thành nhất là luôn cầu mong cho người mình yêu được hạnh phúc" và có phải chăng đó là lời cuối cùng đôi trai gái đó muốn gửi gắm cho nhau? đó là thứ tình yêu thiêng liêng cao cả nhất nó vượt qua tất cả những ích kỷ của bản thân mình! Chắc chắn rằng tác giả là một con người thật trong sáng và cao thượng!
Phút cuối tự dưng bỗng nghẹn ngào
Mắt mờ nhòe nhoẹt bóng hình nhau
Người ơi, thôi nhé xin từ tạ!
Ngoảnh mặt tủi hờn vội bước mau
Mắt mờ nhòe nhoẹt bóng hình nhau
Người ơi, thôi nhé xin từ tạ!
Ngoảnh mặt tủi hờn vội bước mau
Tôi còn nói gì thêm được nữa nhỉ? Mùa xuân sắp đến rồi! Chỉ biết cầu mong sao những giọt nắng vàng đầu mùa sẽ xua tan đi cái lạnh giá của những ngày trời đông rét buốt!
Đây là vài dòng cảm nhận của riêng tôi !
Lời cuối cùng tôi chân thành cảm ơn chị đã đã cho tôi được thưởng thức một bài thơ hay, để tôi có những lời bình luận này! Cảm ơn chị đã dìu dắt tôi suốt quãng thời gian vừa qua và cảm ơn chị, cảm ơn chị thật nhiều!
Bài viết đầu tay nên còn hơi bỡ ngỡ và nhiều thiếu sót mong chị và bạn đọc góp ý và bỏ qua cho HNL nhé!
Chúc chị chóng bình phục sức khỏe và vui vẻ trở lại với thi đàn
Đây là vài dòng cảm nhận của riêng tôi !
Lời cuối cùng tôi chân thành cảm ơn chị đã đã cho tôi được thưởng thức một bài thơ hay, để tôi có những lời bình luận này! Cảm ơn chị đã dìu dắt tôi suốt quãng thời gian vừa qua và cảm ơn chị, cảm ơn chị thật nhiều!
Bài viết đầu tay nên còn hơi bỡ ngỡ và nhiều thiếu sót mong chị và bạn đọc góp ý và bỏ qua cho HNL nhé!
Chúc chị chóng bình phục sức khỏe và vui vẻ trở lại với thi đàn
HOÀNG NGỌC LAN
Cảm ơn bạn thơ Hoàng Ngọc Lan đã sẻ chia và đồng cảm cùng PHÚT CUỐI BÊN NHAU.
Trả lờiXóa:)
DVD cũng chúc ML chóng bình phục sức khỏe! :)
Trả lờiXóahttps://1.bp.blogspot.com/-3Ys4DbIGdy0/X4G3Vb0m8sI/AAAAAAAAD44/RGkbVJGEPKw3p4rDYiEj05SNguRV7N3FACLcBGAsYHQ/s502/20201010_185732.gif
Cảm ơn bạn DVD nhiều.
Xóahttps://1.bp.blogspot.com/-cqTuiMunX94/X_Klet8W74I/AAAAAAAASyI/H3QxS0QOxdQJqBkX8rJgYfKdlATQ2eteQCLcBGAsYHQ/w400-h390/ch%25C3%25BAc%2Bng%25C3%25A0y%2Bm%25E1%25BB%259Bi.%2B1jpg.jpg