Yêu dấu ạ,
nhớ từng con sóng nắng
Của một thời
ngọt đắng sẻ chia nhau
Ta ở đây bốn
mùa hoài thinh lặng
Bởi quanh ta
cuồn cuộn những ba đào
Yêu dấu ạ,
thiên hà xa diệu vợi
Hai tay dài
chẳng níu được trăm năm
Nên từ dạo hai
nẻo đường ngược lối
Ta cô đơn nơi
ốc đảo âm thầm
Yêu dấu ạ,
nhỡ mai ngày gặp lại
Có bao giờ
người ngoảnh mặt quay lưng?
Vẫn là ta
áng mây nhiều khắc khoải
Chân bước đi
sao dạ cứ ngập ngừng?
Yêu dấu ạ,
cuộc vô thường dời đổi
Ta với người
rồi cũng hóa rêu rong
Hãy lãng quên
thuở dại khờ nông nổi
Lỡ trao ai
dìu dặt khúc tơ lòng
Trả lờiXóaVẫn là ta áng mây nhiều khắc khoải
https://1.bp.blogspot.com/-gMcA-MQvdi4/Xpvkf6zOBhI/AAAAAAAAQh8/B2xwEakS_LsJ2uB1TL4bAZTh7Dc0FQc1wCLcBGAsYHQ/s400/images909437_anhdong_he5.gif
https://1.bp.blogspot.com/-sxXfPMirOnM/XpvkWlxm8mI/AAAAAAAAQh4/U5Nkp3CCosoJCxbx4H1DHOXD8oMy1IUawCLcBGAsYHQ/s400/m%25C3%25A2y%2B1.jpg
Trả lờiXóa