Câu thơ gãy
vụn mất rồi
Cuối đông chỉ
thấy ngậm ngùi bủa giăng
Sao ta mãi băn
khoăn?
Để thơ vận
trở trăn sai vần thất luật
Các con chữ
buồn hiu muốn khóc
Thảng thốt
nghẹn ngào trước bão tố cuồng phong
Đã bao phen
tự nhủ với lòng
Nước lớn lại
ròng…
Trăng tròn rồi
khuyết…
Mây tụ cũng sẽ
tan...
Nói làm chi
lời cay đắng phũ phàng
Trước sự đổi
thay nhọc nhằn dâu bể?
Hãy đứng lên
lau khô dòng lệ
Hãy mỉm cười
rạng rỡ ánh bình minh
Dệt vần thơ
dào dạt tấm chân tình
Cùng nắng mới
Đón xuân hồng
ấm áp…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét