Mình chỉ
mong một ngày thức dậy và quên
Quên cái
ngày xưa xa lơ xa lắc
Ngày con tim
rộn ràng nhịp đập
Và đất trời
thảng thốt gọi tên nhau
Mình chỉ
mong một ngày thức dậy bớt sầu đau
Bớt day dứt
khi nghĩ về quá khứ
Con đường rợp
cây xanh gió vỗ về ru ngủ
Chim chóc
chuyền cành hoa lá cũng xôn xao
Văng vẳng tiếng
thơ êm ái ngọt ngào
Để ký ức ngẩn
ngơ soi tìm trong mờ mịt
Để nhớ đã có
lần dại khờ cuống quýt
Nắm chặt tay
nhau… cảm xúc vỡ òa
Mình chỉ
mong một ngày thức dậy bớt xót xa
Bớt nhớ
nhung một góc trời thăm thẳm
Để ánh mắt
không còn màu ảm đạm
Giọt tủi hờn
thôi đọng ở bờ mi
Mình chỉ
mong một ngày thức dậy chẳng nhớ gì
Cả tuổi tên
Cả chuỗi
ngày hoa mộng
Mình chỉ
mong hồn thơ lắng đọng
Đóa vô ưu
Thanh thản
giữa cuộc đời
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét