Cứ mỗi lúc
buồn mình tìm đến dòng sông
Ngắm lục
bình lững lờ theo con nước
Chúng nghĩ
gì trên dặm dài xuôi ngược
Mà lá vẫn
tươi xanh
Mà hoa vẫn
tím màu?
Ngắm những
con thuyền tấp nập nối đuôi nhau
Đêm giăng
câu
Sáng về đầy ắp
cá
Cuộc sống
lênh đênh muôn vàn vất vả
Làm bạn với
thiên hà
Với sóng nước
quanh năm
Ngắm bến đò
xưa ông lái vẫn âm thầm
Đón khách
sang sông đi về bao lượt
Con đò vẫn
nép mình dưới rặng dừa xanh mướt
Không quản nắng
mưa chờ đợi suốt tháng ngày
Ngắm hàng bần
sai trĩu quả trên cây
Rễ bám chặt
ăn sâu vào lòng đất
Giữ bờ bãi
tránh xói mòn lở sạt
Chẳng ai ngờ
thầm lặng sự hy sinh
Nỗi buồn lặng
lẽ ra đi trả lại chữ yên bình
Tâm tĩnh tại
mỉm cười nhìn mọi vật
Bước trở về
chim chóc cao giọng hát
Câu chữ
vui…thơ dào dạt ân tình!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét