Ngồi nhìn con nhện chăng tơ
Rối bời trăm mối để ngơ ngẩn lòng
Phù hư thoắt có thoắt không
Vô thường vẫy gọi bên dòng tử sinh
Ngang qua dâu bể rập rình
Gươm đao tua tủa muôn nghìn rối ren
Nào đâu kẻ lạ người quen
Cùng ta soi rọi ngọn đèn vô minh
Tường rêu loang lổ bóng hình
Tội cho con nhện một mình chăng tơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét