Đ
Mới thấy Đỗ Mỹ Loan dắt “Thơ ơi! Xuống phố” cuối năm 2017 thì những ngày đầu Dương lịch 2018 chị đã “Chìm với muôn trùng” như trái tim người thơ buồn vui bất chợt.
“CHÌM VỚI MUÔN TRÙNG” gồm trên 120 bài thơ đa đề tài nhưng tựu trung xoay quanh những nỗi niềm của tác giả…
“Chạm tay lỡ rách càn khôn
Rưng rưng ngồi vá mỏi mòn lời yêu
Ngẩn ngơ sáng
Thẩn thơ chiều…
Qua trăm lối mộng bấy nhiêu tự tình”
( Trích “Tự tình”, trang 109)
“Ta về sơn phết nỗi buồn
Bẻ cho cong vẹo ngọn nguồn ủ ê”
( Trích “Lục bát vô ngôn”, trang 92)
Đôi lúc nhà thơ tự trách:
“Luân hồi sinh tử mịt mù
Sao còn luyến tiếc ảo hư phũ phàng”
Rồi ước ao:
“Cuộc đời cõi mộng phiêu linh
Chỉ mong hai chữ an bình cho tâm”…
(Trích “Buông”, trang 76)
Theo tôi, trong 14 tác phẩm đã xuất bản, “Chìm với muôn trùng” là tập thơ mang nhiều chất Thiền nhất với Đỗ Mỹ Loan.
“Sân si, ngã mạn, não phiền…
Băng qua lối rẽ tâm thiền nở hoa
Chong đèn giữa cõi Ta bà
Giũ cho trôi hết ngọc ngà ảo hư”
( Trích “Chong đèn ngồi ngắm vô minh”, trang 77)
Dĩ nhiên, còn nhiều bài khác mang chất Thiền, nhưng trong khuôn khổ một bài giới thiệu không thể nêu hết. Hãy lắng lòng để cùng Đỗ Mỹ Loan “Chìm với muôn trùng” khi bạn muốn tìm hiểu thêm về thơ và người thơ này. Xin tạm kết thúc status bằng bốn câu trích trong bài thơ chủ đề:
“Trăm năm sỏi đá
Tưởng đến bạc đầu
Câu kinh Bát Nhã
Chập chờn chiêm bao”…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét