Sài Gòn bỗng đẹp hơn với rộn ràng sắc áo
Vòm cây ngẩn ngơ chìm trong mộng ảo
Một chút mùa đông se lạnh Sài Gòn
Nhớ thật nhiều ngày tháng cũ yêu thương
Đã bao năm nhưng không hề phai nhạt
Anh và em lang thang nghe gió hát
Bến Bạch Đằng còn đọng dấu chân quen?
Sài Gòn mùa đông…kỷ niệm êm đềm
Đường Lê Lợi tay trong tay xuống phố
Hai hàng cây xôn xao như mừng rỡ
Nhìn tình yêu qua lăng kính màu hồng
Rồi bỗng dưng hai lối rẽ ngược dòng
Rồi xa cách Sài Gòn từ dạo ấy
Nhớ Sài Gòn với con tim bỏng cháy
Chiếc hài thêu bên áo lụa trắng ngần
Đi dưới vòm cây lòng thoáng bâng khuâng
Người đã xa…xa mịt mù sương khói
Nghe đâu đây lời thiên thu vời vợi
Sài Gòn mùa đông…đẹp mãi muôn đời…
Sài Gòn mùa đông… Nỗi nhớ khôn nguôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét