Nhưng đã bao phen làm ta quay quắt
Đâu muốn khóc nhưng cay nồng khóe mắt
Để ngổn ngang thơ vận ưu phiền
Hạt bụi rớt xuống đời khuấy động chữ bình yên
Thơ lao xao…hay nỗi niềm Mây Tím?
Ngày trở về lật từng trang kỷ niệm
Ta tìm gì?…Lối cũ đã rêu phong!
Hãy nói với ta bằng cả tấm lòng
Nét hồn nhiên làm sao tìm lại được
Nụ cười thuở nào đánh rơi trên dòng nước
Vẫn mịt mờ mất hút bởi trùng vây?
Sỏi đá ơi, sao ta mãi lạc loài?
Gọi yêu thương…yêu thương giờ xa lắc
Trong nắng vàng hạt bụi sầu hiu hắt
Rớt xuống đời…câu chữ hóa trầm tư…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét