Từ buổi tiễn người về đất lạnh
Bốn mùa chẳng có chút buồn vui
Mình tôi bên khoảng trời hiu quạnh
Ngày tháng bơ vơ nỗi ngậm ngùi
Về lại Hải Châu cảm xúc đầy
Ngôi nhà vắng vẻ chẳng còn ai
Góc sân hình bóng như mờ nhạt
Nước mắt tự dưng giọt vắn dài
Đây nén tâm hương gởi đến người
Chút tình bạn cũ chốn xa xôi
Người nơi cõi Niết Bàn an lạc
Bao nỗi lo toan bỏ lại đời…
Nhớ người bạn cũ
Trả lờiXóaĐã khuất nẻo xa
Niết Bàn diệu vợi...