Thôi đừng khóc đừng câu hờn dỗi
Để mùa thu bối rối heo may
Vườn xưa lá rụng rơi đầy
Rêu phong lối cũ tháng ngày quạnh hiu
Nghiêng dáng đợi trong chiều lộng gió
Nửa hồn thơ bỏ ngỏ chờ mong
Mơ chi một khúc tương phùng
Phôi phai duyên nợ rưng rưng giọt sầu
Hoàng hôn xuống mây màu tím thẫm
Khắp không gian chìm đắm sương sa
Vần thơ nước mắt nhạt nhòa
Khúc tri âm đó mặn mà còn đâu ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét