lâu lắm rồi mới tìm lại an nhiên
buổi vào đông nghe lòng mình nhẹ nhõm
thôi ray rứt lo âu bề bộn
nhìn nụ cười rạng rỡ hắt qua gương
hư ảo trắng đen thêm quay quắt chán chường
tội cho thơ âu sầu theo năm tháng
sáng nay đem nỗi buồn đi bán
giữa chợ đời tất bật lắm nhiêu khê
mong lắm bình yên
quên buốt giá não nề
mùa đông về không long lanh ngấn lệ
bỏ buông đi cuộc cờ nhiều dâu bể
thơ mỉm cười tràn ngập dấu yêu thương
nắng sớm mai vàng rực cả cung đường…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét