cho tôi mượn bờ vai người một chút
một chút thôi cho thoả nỗi mong chờ
đâu có gì… chỉ là mối tình thơ
sẻ chia nhau những vui buồn cảm xúc
cho tôi mượn bờ vai người một chút
đã thật lâu dông bão đổ qua đời
tôi và người như quả bóng nghiêng rơi
lạc bước nhau giữa muôn trùng cách trở
khúc tri âm dang dở
giữa chợ đời đành ngoảnh mặt quay lưng
nụ cười kia ánh mắt ấy ngỡ chưa từng
thơ lạc vận… thất niêm… sầu năm tháng
chiều cuối thu gió heo may gờn gợn
mây thẫn thờ bên cửa dáng chờ trông
tôi chợt nghe quay quắt nhớ vô cùng
ngày tháng cũ tưởng chìm vào vô thức
cho tôi mượn bờ vai người một chút
một chút thôi… hong ấm lại thơ vần
đông sắp về thu bịn rịn bước chân
chia tay nhé... mối tình thơ bất diệt…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét