khi tôi trở
về
hoa dã quỳ
đã tàn phai
đám thạch thảo
chẳng còn khoe sắc tím
lối rêu xưa
với ngập tràn kỉ niệm
đón bước
chân tôi lạc lõng buồn phiền
khi tôi trở
về
không giọng nói huyên thuyên
khung cửa sổ
khép hờ vắng lặng
giàn ti gôn
lưa thưa vài sợi nắng
ngước nhìn
tôi lạ lẫm ngại ngần
nghe lòng
mình sóng gợn lăn tăn
mây ở trên
cao cúi đầu trầm mặc
lời tri âm không còn réo rắt
tất cả im lìm…
òa vỡ giọt xót xa!
tôi đã trở về
chẳng khác một
hồn ma
tiếng nấc
nghẹn của con tim hờn dỗi
hoàng hôn xuống
chập chờn đầy mảng tối
mới biết rằng
vừa khuyết một vầng trăng
tôi huyễn hoặc
tôi
to nhỏ dỗ
dành
người đã nằm
im cổ mộ
đừng quay quắt…
đừng gọi tên nỗi nhớ
ký ức ngọc
ngà gửi vời vợi sao đêm
văng vẳng
đâu đây
khúc ca dao
một thuở êm đềm…
"ký ức là báu vật của tâm hồn" - Naoko
Trả lờiXóa:)
https://img1.picmix.com/output/stamp/normal/0/8/1/8/898180_eebbd.gif
ký ức ngọc ngà gửi vời vợi trăng sao
Trả lờiXóahttps://1.bp.blogspot.com/-_Fah2lkBgvQ/XuhNedvYNSI/AAAAAAAARKQ/6J73zVzbLbcQ8mT1etEQ5hd6ri9YQlhxgCLcBGAsYHQ/s400/sao.jpg