má lúm đồng
tiền
câu chuyện
trăm năm
giờ xa xăm
bên góc trời sương khói
nắng đã tắt
và hoàng hôn xuống vội
một mình ta
lặng lẽ với cô đơn
mây trắng
trên cao đâu biết dỗi hờn
cũng như gió hoài câu vô cảm
còn riêng ta
bức tranh màu ảm đạm
cả cuộc đời
ghềnh đá lẫn gai chông
gặp gỡ chi để
sầu nhớ chất chồng
lớp trầm
tích từ lâu rồi hóa thạch
khúc tình ca
thuở yêu đầu quay quắt
đêm từng đêm
réo rắt giữa canh khuya
muốn lãng
quên sao nước mắt đầm đìa
bao thành
quách rêu rong như ẩn hiện
gác ngọc lầu
vàng chỉ còn là kỉ niệm
lẩn khuất
tên người
mờ mịt giấc thiên thu…
Thơ hay!
Trả lờiXóaCảnh đẹp!
Người mơ!
:))
https://2.bp.blogspot.com/-OFL206Ch5kA/W7QeZ0amhaI/AAAAAAAAKHI/HiagSsuKOQk35xF6LQmrA4aSKjh1e3QxgCLcBGAs/s1600/boconganh_giolayy1.gif
Nghe bạn DVD khen, mình rất vui! Được 1/2 cảm nhận trên mình cũng phấn khởi lắm. Cảm ơn bạn. Chúc bạn ngày mới an lành!
Trả lờiXóa:)