03 tháng 4, 2019

TẢN MẠN THÁNG TƯ






Đêm qua vào Messenger thăm hỏi cháu gái bị bệnh, tiện thể ghé thăm trang Lê Minh Vũ, BBT Hội VHNT tỉnh BD. Thật vui khi hai tập thơ mới của tôi gởi tặng đã đến tay nhà thơ LMV.
Đọc lời cảm nhận của LMV, tôi thật xúc động. LMV là Phó PGD thị xã Bến Cát, phụ trách mảng thơ của Hội. Tính tình LMV điềm đạm, dễ mến.Thật là tuổi trẻ tài cao!


Lê Minh Vũ

31 tháng 3 lúc 20:26 · 

Lặng lẽ, miệt mài, lấy Thơ làm niềm vui để vượt qua cô đơn, bệnh tật.

Quý mến chị về nhân cách, nghị lực, tài năng và sự mẫu mực của một nhà giáo.

17 tập thơ đã ra đời. Chẳng cầu danh, lợi. Chị viết như lẽ sống cuộc đời.

...

Mặc ai đao to búa lớn, tự xem mình là số 1 trên đời. Họ tự đắc, nói nhiều, ích kỷ, nhỏ nhen, đố kỵ, ganh đua... chẳng thiếu thứ gì, chỉ thiếu tài năng và phẩm hạnh.

...

Cảm ơn chị đã gửi tặng em 2 tập thơ mới! Mong chị luôn vui vẻ, khỏe mạnh dù chỉ còn: Ta và Thơ!











Mười bảy tập thơ ra đời là niềm hạnh phúc đối với bản thân tôi. Tôi chẳng còn gì ngoài vần thơ chân chất để trải lòng hầu quên đi nỗi cô đơn và bệnh hoạn.
Vậy mà cô bạn thơ từng được tôi ví như cánh tay mặt của tôi lại chà đạp, chê bai, ganh tỵ, bằng mọi cách chỉ trích tôi chỉ vì cái tội tôi có nhiều đứa con tinh thần trong khi cô ta chỉ tay trắng. Tức cười ở chỗ cô ta khoe khoang thơ cô ta hay nhất TĐVN giai đoạn 2012-2014, trên mạng Facebook và ngay trên Hội VHNT tỉnh BD sau này...Tôi đau đớn vô cùng khi xem cô ta thân thiết như chị em ruột của mình. Nhiều khi nghĩ lại, tôi thấy hụt hẫng và uất nghẹn muốn khóc.
Tôi bắt đầu chán ghét mạng ảo, nhất là trang tho.com. Hồi ấy tôi hay dựa dẫm vào các bạn thơ, thân tình tưởng chừng như ruột thịt. Nhưng tôi đã sai lầm khi tưởng mạng ảo là thật. Tôi đã sống hết mình và bây giờ tôi mới tỉnh ngộ. Không thể vì tìm cảm xúc thơ mà tôi lại bán rẻ mình như thế.
Tôi té ngã một cú đau điếng và lồm cồm bò dậy đi trên chính đôi chân của mình. Lang thang trên internet, tôi bắt gặp thơ của một đồng nghiệp ngày xưa, đã từng là lính biệt phái trước 1975 và học tập cải tạo sau 30/4. Thơ anh ray rứt, sâu lắng, tuôn chảy không ngừng...Hiện anh định cư ở Mỹ. Nỗi nhớ quê hương cùng cuộc tình đã mất làm thơ anh có nhiều cảm xúc. Rút kinh nghiệm của việc giao lưu bừa bãi hồi ở TĐVN, tôi không cần kết bạn, offline cho rối rắm, phức tạp. Chỉ cần mở máy, bấm tên anh là tôi được thưởng thức vần thơ tuyệt vời của anh. Cảm xúc từ đó bắt nhịp và tôi viết dễ dàng, không e dè, ngần ngại thậm chí không sợ bị chụp mũ chi cả.
Tìm được hướng đi cho mình kịp thời quả là may mắn. Tôi không còn phụ thuộc vào ai nữa. Và nhất là tôi tìm lại chính tôi, bao nhiêu năm miệt mài trên bục giảng chỉ có lòng yêu nghề, mến trẻ cùng đạo đức mô phạm của mình.
Dòng thơ trẻ, hoàn cảnh neo đơn, căn bệnh hiểm nghèo... không làm họ thông cảm mà ngược lại họ vin vào đó để bắt nạt tôi (trong khi miệng họ lúc nào cũng nói tội nghiệp tôi. Thật đúng câu dân gian thường nói: "Miệng Nam mô ...bụng bồ dao găm!)
Tôi không còn giận, ghét, nhớ họ kể cả không quan tâm họ thế nào trong cuộc sống hiện tại lẫn trên Facebook. Tôi có đời sống tinh thần phong phú, có tâm bình lặng như nước hồ thu, có em cháu lúc nào cũng thương yêu tôi và mấy người bạn láng giềng không biết làm thơ nhưng rất chan hòa, các đồng nghiệp cùng cam cộng khổ hồi còn đi dạy luôn quan tâm đến vui buồn cũng như sức khỏe của tôi. Bao nhiêu đó cũng an ủi tôi lắm rồi!
Đã từ lâu, tôi cắt hẳn giao lưu với những gì liên quan tới trang tho.com
Tôi nghe đầu óc nhẹ nhõm và không hề hối tiếc với quyết định này của mình!













2 nhận xét:

  1. :d

    https://thumb.guucdn.net/640x360/images.guucdn.net/full/2016/6/17/c46f5053c8b27adffaa0e369d54180c547af99fe.jpg

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chúc mừng bạn DVD với tâm an yên, nhẹ nhõm, sống vui sống khỏe!

      Xóa

:)) :(( :) :-ss =)) :( :d
@-) :p :-o [-( :-? :-t b-( =d>

Hướng dẫn viết nhận xét:
- Copy ký tự bên phải emo muốn chọn và dán vào khung nhận xét.
- Dán link ảnh trực tiếp vào khung nhận xét không cần dùng thẻ. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa.