Nắng hạ vàng rực rỡ
Ngồi cùng tách cà phê
Chợt nghe lòng òa vỡ
Bao ngổn ngang tìm về
Nhìn rưng rưng giọt đắng
Sóng sánh màu nhớ nhung
Bên tai còn văng vẳng
Lời thơ ai ấm nồng
Tách cà phê sẻ nửa
Ta uống cạn sáng này
Còn đây phần đã hứa
Gởi người cùng men say
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét