Vườn xưa lau lách ngổn ngang
Đứng giữa điêu tàn hồn phách ngẩn ngơ
Còn ai đâu để mong chờ
Cung đàn lạc nhịp tứ thơ nhạt nhòa
Tội vần lục bát xót xa
Trầm tư… nuối tiếc ngọc ngà phôi phai
Chim khuyên cất giọng u hoài
Ngó Nam trông Bắc tháng ngày hắt hiu
Vườn xưa hoa cỏ tiêu điều
Thôi xin từ tạ cuối chiều lãng du
Lối qua vướng víu sương mù
Mới hay lặng lẽ mùa thu đã về
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét