Chợt nghe
bấc rụng bên đời
Ta bâng khuâng
giữa khóc cười thế
gian
Trốn buồn
về với đại ngàn
Đêm nghe gió hát
võ vàng hồn
thơ
Phố khuya
hiu hắt đèn mờ
Vẫn không che khuất
đôi bờ nhớ
nhung
Giờ đây
xa cách nghìn trùng
Sương mờ giăng phủ
mịt mùng núi
mây
Giọt sầu
rớt xuống kẽ tay
Hòa theo vị đắng
tháng ngày rêu rong
Lục bát hay!
Trả lờiXóaTrong mắt trong
Đẫm mỏi mong...