Nhè nhẹ bước chân
Giẫm lên lá cỏ
Hồn thơ bỏ ngỏ
Heo may chợt về
Giữa thu sao thấy tái tê
Sương buổi sớm ghé bờ vai lạnh
Khoảng không gian cô quạnh
Đâu đây mùi nguyệt quế thoảng
hương
Dõi mắt trông xa thẳm cuối con đường
Vẫn hun hút màu rêu phong huyền
thoại
Bên lá hoa chuỗi ngày dài mòn mỏi
Dệt thơ buồn ray rứt tận thiên
thu
Bước lang thang bên mấy vạt sương
mù
Ta chợt nghe hồn lao xao dậy sóng
Chút nỗi niềm lắng đọng
Cùng heo may một thoáng tự tình
Người lại về ốc đảo
Trả lờiXóaNhấm nháp vị sầu riêng
Chóng mặt thấy ngả nghiêng
XóaĐất trời màu đen tối
Hi hi hi...
XóaMình bị h/áp cao, chóng mặt lắm. Bạn bè, học trò phải thay nhau chăm sóc. Mới khỏe lại đây. Sao bạn lại hi hi hi nhỉ?
XóaML bị chóng mặt, thấy trời đất ngả nghiêng mà còn viết được hai câu thơ hay, ráp thành 4 câu thơ 5 chữ quá ý nghĩa, biết là ML chưa đến nỗi nào nên DVD vui mà cười thôi... hi hi hi...
XóaML gặp nhiều biến động, gây nhiều suy tư nên huyết áp bất thường...
Mong ML an lành!
Nhờ bạn hi hi hi, h/áp mình nghe vậy tuột xuống cái vèo. Giờ đang ngồi làm thơ đây bạn ơi! Mình thề là làm thơ đến chết chứ không để cái bệnh chi phối mình đâu!
XóaBuông mình vào cõi thơ
XóaBềnh bồng và phiêu lãng
Nghiêng nghiêng nhìn nhân dáng
XóaThu rộn rã môi cười...
Người lại về ốc đảo
Trả lờiXóaNhấm nháp vị sầu riêng
Chóng mặt thấy ngả nghiêng
Đất trời màu đen tối
Buông mình vào cõi thơ
Bềnh bồng và phiêu lãng
Nghiêng nghiêng nhìn nhân dáng
Thu rộn rã môi cười...