Chiều dần buông trên phố núi ngậm
ngùi
Em thờ thẫn nhìn hoàng hôn chập
choạng
Muốn được khóc rồi trở về quên
lãng
Nhưng tiếc rằng nước mắt đã ráo
khô
Chân bước đi trong buốt giá dại
khờ
Màn mây mỏng hôn má em hờn dỗi
Gió mơn man nhẹ lên bờ tóc rối
Trái tim sầu gõ từng nhịp trở trăn
Tình vỡ tan em thua cuộc bẽ bàng
Bên thánh địa em là người ngoại đạo
Bởi hai đứa không cùng chung tôn
giáo
Nên lỡ làng đành hát khúc phôi
pha
Tiếng chuông ngân cho nước mắt nhạt
nhòa
Em đến trước nhưng giờ đi vội vã
Biết người ta đang cười vui rộn
rã
Rượu tân hôn say hạnh phúc ngập
tràn
Nhìn xe hoa mà lòng cứ xốn xang
Em đứng lặng nghe tim mình nhoi
nhói
Câu duyên nợ giờ tan như làn khói
Cuộc tình ơi, thôi xin vẫy tay
chào !
Tem vàng xin chớ vẫy chào
Trả lờiXóaNỗi niềm gặp gỡ dạt dào còn đây
Thu về nhung nhớ tràn đầy
Nắng vàng gió mát hương say giấc nồng
Nỗi niềm lả ngọn thu phong
XóaHeo may nhè nhẹ cho lòng trở trăn
Nợ duyên khúc hát nhọc nhằn
Tháng ngày héo rũ băn khoăn gọi về
Hôm nay Lễ Cưới của ai
Trả lờiXóaChuông ngân thê thiết
Chiều phai má đào...
Vần câu thật lắm thương đau
XóaCho tim nhói buốt trước màu tàn phai...