chiều đông gờn gợn
dõi nhìn xa xăm
mặt trời ngủ sớm
nghiêng vai khóc thầm
ngang qua vườn thánh
khe khẽ lời kinh
nỗi sầu đặc quánh
chỉ riêng bóng hình
xoè hai tay trắng
tóc lệch đường ngôi
còn đây quạnh vắng
nửa vần thơ rơi…
nghiêng vai khóc thầm
ngang qua vườn thánh
khe khẽ lời kinh
nỗi sầu đặc quánh
chỉ riêng bóng hình
xoè hai tay trắng
tóc lệch đường ngôi
còn đây quạnh vắng
nửa vần thơ rơi…

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét