khép chặt chiếc lồng son
giam đời ta hiu quạnh
giấc ngủ đợi mỏi mòn
bấc ghé vào buốt lạnh
khép chặt chiếc lồng son
ta ngồi ôm cô lẻ
lời vàng đá keo sơn
chỉ làm rưng mắt lệ
khép chặt chiếc lồng son
ngày về dài dằng dặc
đêm mộng mị chập chờn
tiếng gọi nào se sắt
khép chặt chiếc lồng son
giam đời ta hiu quạnh
bình minh đến hoàng hôn
nỗi sầu tư đặc quánh
muốn chìm vào mênh mông
đốm tro tàn lãng đãng
lẩn khuất giữa muôn trùng
quên nhạt nhòa bóng nắng
Thơ hay!
Trả lờiXóaẢnh đẹp!
Cảm ơn bạn.
Xóa(bỗng nhớ bài đăng cũ 2015...)
Trả lờiXóaLẻ Đôi
Chim trong lồng
Khóc đau số phận...
Chim ngoài lồng
Khóc hận chia phôi...
Rừng hoang
Khản tiếng lứa đôi
Loan lìa
Phượng lẻ
Đơn côi một đời...
Song thất lục bát tuyệt vời! Cảm ơn bạn đã chia sẻ!
Xóa=d>