bên ly cà phê sữa
chút vị đắng đầu môi
cũng vẫn như mọi bữa
ngắm bình minh rạng ngời
trời sáng nay lành lạnh
bấc se sắt thoảng qua
cho nỗi buồn mọc nhánh
rưng rưng nhớ ngọc ngà
nhìn tờ lịch mỏng dính
một năm vùn vụt trôi
xoè tay lần nhẩm tính
mười hai sắp hết rồi
xếp ngổn ngang quá khứ
vào tận cùng ngăn tim
quên đi cơn bão dữ
đón ngày mới êm đềm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét