dặn lòng thôi đừng buồn
đừng để sầu lên mắt
quá khứ hãy bỏ buông
hư ảo là có thật
hãy quên đi kỷ niệm
xôn xao của một thời
mây dịu dàng sắc tím
gió ân cần khôn nguôi
chẳng còn ai chia sẻ
giọt đắng đọng đầu môi
quen rồi miền quạnh quẽ
thơ ru ta ấm lời
dặn lòng thôi đừng buồn
đừng vỡ oà cảm xúc
thảng thốt hạt mưa tuôn
dáng hình nào lẩn khuất
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét