ngang qua con đường cũ
kỉ niệm như ùa về
dịu dàng sử quân tử
của một thời đắm mê
con đường im ắng quá
đâu rồi tiếng nói cười?
chỉ xạc xào bóng lá
và nỗi sầu khôn nguôi
ngang qua con đường cũ
bước chân như lạc loài
lục tung miền quá khứ
nhớ mãi dáng hình ai…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét